Navbar


New: Biggest Hiphop News in Vietnamese - DUNKARE MAGAZINE [ Click here to visit ]

Wednesday, January 2, 2008

MỘT MẢNH MÀU BUỒN


Hình như chúng mình không còn vui vẻ nhưa xưa nữa, nói chuyện với nhau không còn như trước nữa mà thay vào là những nổi bùn những cơn tức giận... mà hầu như điều do em tạo ra cả...đúng thế từ khi quen nhau tới giờ cũng đã là một thời gian gọi là khá lâu muh anh chưa làm em bùn em giận gì lớn lao cả còn em thì dậm đôi ba bữa đôi ba tuần làm anh bùn làm anh giận... em không hiểu vì sao nữa...có lẻ em thiếu hiểu biết, em thiếu kính nghiệm...hay không thấu hiểu anh nữa...mà sao cứ như vậy hòai...
Từ trước tới giờ anh cũng chưa từng lớn tiếng la em...nhưng hum qua anh đã la em...đau lắm, bùn lắm...
Có lẽ chúng mình sẽ không còn như trước kia đc nữa, không còn vô tư đc nữa...không còn những chuỗi ngày êm ấm nữa...chỉ còn lạnh lùng...đông đầy nước mắt...
Anh chưa bao giờ từ chối cuộc gọi của em nhưng mấy hum nai anh đã làm thế...em fone anh điều kô nghe kô bắt máy...cho dù trước đây có bùn có giận điều kô có nhưng lần này thì ...hết rồi...
trời lạnh buốt mưa tuyết rới mịt trời cầm cái đt bấm call trong lòng bao hy vọng rằng anh bắt máy ...những hồi chuông đổ tim đập thình thịch....để rồi bao nhiu hy vọng bay theo gió trời hết...chỉ còn tiếng...tút ...tút MÁY BẬN... nước mắt ướt mi...Em chỉ hy vọng là anh kô thể bắt máy đc hay đang làm công việc kô thể trả lời fone em đc...nhưng có lẽ kô như em mong muốn...
Anh đã không còn muốn nghe em nói nữa, anh không cần những cuộc gọi của em nữa ...anh kô cần em nữa rồi...coi như hết...
Có lẽ những lúc anh cần em an ủi cần em chia sẽ thì em không có bên cạnh anh em đang ở một chổ nào đó vui chơi, để anh chỉ bik nhìn màn hình lướt web...bây giờ anh kô cần em nữa thì em lại cần đc nghe giọng anh nói cười cần thấy những dòng chữ xanh anh gõ hiện lên khung chat... nhưng sao cay đắng quá... tại em mà ra thế này...

Sáng vẫn đi làm nhưng hồn kô ở chồ làm mà đang nghĩ tận xa xôi nào đó...làm cứ lộn xộn lên hết ...hết đụng chổ này tới đụng chổ kia...xém ngã cái này ngã cái kia...làm rớt tùm lum kô ra hồn đc cái gì hết lọan cả lên...đứt tay một đường vậy mà cũng kô hay biết về tới nhà mới hay...nghĩ tới những lời anh nói hôm qua lòng lại thắt nước mắt lại rơi...em quá vô dụng... em ngốc lắm...kô hiểu thế nào là cảm nhận là chia sẽ cả...chỉ biết nói những lời sáo rỗng thui nói rồi quên mất nó rồi...em kô xâu xa kô hỉu bik...biết đâu cũng không biết thế nào là tình yêu...Cứ nghĩ tình yêu chỉ cần yêu nhau thôi là đủ...nhưng không tình yêu nó cần sự cảm thông, cần thấu hiểu nhau, chia sẽ với nhau niềm vui nổi buồn, cùng đi chung một con đường ước về tương lai...tình yêu của em có những gì...chỉ mang lại cho anh bao nhiêu là bùn là tức giận...

Nếu một ngày nào đó anh cảm thấy đi chung một con đường với em quá nhiều mệt mọi nhiều bùn đau thì anh có thể dừng bước mà re sang một hướng khác mà đi. Biết đâu trên con đường khác anh tìm đc cho mình một niềm vui mới nơi đó không có nổi bùn như em mang đến cho anh...nơi đó không cần nhìn màn hình chờ đợi nhau...Nếu một ngày thôi nhé...
Em cũng biết anh bùn chuyện gì hay giận chuyện gì thì khó nguôi ngoai lắm...bùn lâu lắm giận lâu lắm. Nên chuyện lần này muốn anh vui vẻ trở lại như ngày nào chắc chỉ có thời gian thôi...
Em không mong anh tha thứ chuyện lần này ...nhưng mong anh đừng lạnh nhạt như thế, đừng để sự cô độc giết chết con tim em chứ...

Dù vẫn biết trong tình yêu có nhiều chông gai nhiều thử thách...thử thách lần này đắng quá...nhưng biết đâu còn nhiều ...đắng cay khác nữa...nên em sẽ vựơt qua lần này...không gì anh bùn anh kô cần tới em nữa mà bỏ cuộc ...kô ngốc thế đâu nè...
Người bùn là anh...chắc đau lắm hụt hẫng nhiều lắm về em phải không...tình shương dành cho em chắc cũng mất đi một miếng rồi...Cho dù em làm anh bùn thì em cũng đâu có đc vui shướng đâu mà sự bùn của anh hạnh hạ em đấy chứ...em chưa đạm nhận đc cái anh bùn anh lạnh nhạt dài bao lâu...như nó làm em khó chịu lắm...nó làm em đau lắm... Chỉ mỏi anh kô muốn nói chuyện với em, kô muốn trả lời fone em cũng làm em khóc nhiều lắm anh biết không...dù đó là lỗi của em em không đúng...mong anh hãy bỏ qua...kô nhất thiết là bây giờ... còn giờ có lẽ anh muốn yên tĩnh một mình ...yên tĩnh suy nghĩ...Em chờ anh khi anh vui trở lại...em chờ anh khi anh bắt đầu muốn nói chuyện với em....em chờ...em muốn chúnh mình vui vẻ như trước vậy...có nhiều kỉ niệm đẹp như trước vậy...muốn lắm...rất muốn...em chờ...

No comments:

Post a Comment

Người viết chịu trách nhiệm về những gì người đó đăng tải tại đây, vì thế Ngôi nhà nhỏ không duy trì sự kiểm duyệt comments.

Trong một số trường hợp nhất định, việc loại bỏ những comments không thích hợp nhằm duy trì một môi trường lành mạnh và thân thiện, là cần thiết tại Ngôi nhà nhỏ.