Navbar


New: Biggest Hiphop News in Vietnamese - DUNKARE MAGAZINE [ Click here to visit ]

Tuesday, March 16, 2010

Nô lệ của thời đại

Bữa nay có chút thời giờ, tôi tranh thủ liếc qua một số trang blog của bạn bè như anh demi fantasy, chị nồi niêu, để gọi là thăm hỏi, mặc dù tôi rất ít khi để lại lời nhắn. Dù sao thì, có chào hỏi thì cũng chỉ là những câu nói bâng quơ và sáo rỗng, thôi cứ im lặng thì hơn.

Dạo gần đây, tôi vướng vào hai cảm giác. Một là, cảm giác nhẹ nhàng và có phần thụ động, là bình thản trước những biến động của cuộc đời, ví dụ như chuyện một ca sĩ, diễn viên nào đó đang nổi như cồn, mà nếu là tôi của năm trước, tôi sẽ sôi nổi mà lùng tìm phim ảnh của họ về xem, giờ thì thấy có vẻ bình thường đi một chút. Cảm giác thứ hai, là cảm giác có lỗi khi không thể giúp mọi người giải tỏa được những cái bức bối, những cảm giác khó chịu quanh mình.

Có lần tôi gửi email hỏi thăm một người anh về vấn đề này, thì được trả lời là hãy chấp nhận đó như là một sự thực. Mà cũng đúng, sự thực là mình không thể giúp hết tất cả mọi người.

Tôi có hai người bạn, đã quen biết nhau gần tám năm trời. Tôi biết họ rất yêu thương nhau. Nhưng một người, thì ngang ngạnh, còn một người thì hay càu nhàu. Tôi nói họ bớt chạm vào nhau, và bớt quan tâm nhau một chút, thì tình cảnh sẽ khá hơn. Chuyện của họ không khó hòa giải, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, họ không chịu hòa giải, chứ không phải là họ không biết chỗ hòa giải. Tôi tin là như thế.

Những người trong thời đại bây giờ, chạy theo những thứ mà thời đại quy định, chứ không phải do họ quy định. Tôi nói bây giờ là vì tôi không biết thời khác nó ra sao. Tôi từng gặp rất nhiều người than vãn với tôi về cuộc sống của họ, sao mà nặng nề và u tối. Tôi hỏi: "Sao không dừng lại?" thì họ trả lời: "Sao dừng được, bao nhiêu chuyện quan trọng, phải thi lấy bằng tốt nghiệp, phải xin vào làm chỗ công ty danh giá ..." Họ nói mà không bao giờ chịu suy nghĩ lại, dù chỉ một lần, rằng có thực sự nó quan trọng hay không. Cái bằng cấp, hay vị trí tốt trong công ty, thực ra cũng chỉ là do thời đại nó quy định, không phải do chính mình suy nghĩ mà ra.

Rồi lại có người, phụ thuộc vào người kia quá nhiều, để rồi họ quyết định hết tất cả giờ đi, giờ về, giờ ăn giờ ngủ, hệt như một người phụ huynh quản lý con cái. Như vậy thì không còn hạnh phúc nữa rồi, mà là sự phục tùng. Ở đây, họ chỉ ở bên nhau vì cái quy định của thời đại, tức là vợ chồng thì phải ở chung nhà, nhưng thực ra họ không còn là vợ chồng nữa rồi, ngay từ lúc họ chấp nhận sống theo thời đại, là họ đã tự biến họ thành nô lệ, nô lệ của những quy định của thời đại như nhà cao, cửa rộng, xe tay ga và đôi mắt kính hiệu Police.

Khi ta cố thoát ra, những người bên trong sẽ nhìn chúng ta như những sinh vật lạ. Điều này là tất yếu. Vì nếu họ không làm như thế, họ sẽ bị đào thải. Họ bắt buộc phải có cùng cảm xúc và nhận định của thời đại, đó là điều kinh khủng nhất. Ví dụ bạn bị bắt đi tù, đi làm nô lệ, tôi nghĩ bạn vẫn giữ được cảm xúc vui buồn của bạn. Dù sao thì nô lệ cho một người, một cá nhân vẫn dễ chịu hơn làm nô lệ của thời đại. Khi bạn là nô lệ của thời đại, ngay cả cảm xúc, cũng phải đi theo thời đại. Nghĩa là thời đại chê ai, bạn cũng phải chê theo; thời đại khen ai, bạn cũng phải khen theo. Thật là khủng khiếp.

Tôi nói với những người kia rằng, hãy là chính mình, hãy tin vào khả năng và chịu trách nhiệm cho chính quyết định của mình. Họ nói rằng chỉ có AQ mới làm được điều đó. Vậy là họ chưa hiểu, ngay cả cái "chính mình" mà họ còn không hiểu nỗi, thì làm sao họ hiểu được những thứ khác. Tôi nói hoài, nói liên tục, nhưng hầu như chưa có ai đồng ý với tôi. Bạn thấy đó, cái quyền lực kinh khủng của thời đại nó ép người ta quên mất chính họ. Chỉ vì một cái chân giò béo ngậy của con heo mà họ quên mất cả con người quý giá của họ đang bị nghiền nát.

Tôi nhìn họ đáng thương, hay họ nhìn tôi một cách đáng thương?

No comments:

Post a Comment

Người viết chịu trách nhiệm về những gì người đó đăng tải tại đây, vì thế Ngôi nhà nhỏ không duy trì sự kiểm duyệt comments.

Trong một số trường hợp nhất định, việc loại bỏ những comments không thích hợp nhằm duy trì một môi trường lành mạnh và thân thiện, là cần thiết tại Ngôi nhà nhỏ.