Navbar


New: Biggest Hiphop News in Vietnamese - DUNKARE MAGAZINE [ Click here to visit ]

Thursday, November 29, 2007

Đan...đan và đan



còn không tới tháng nữa là noel rồi. Lại thêm một mùa noel lạnh lẽo nữa.
Noel tới là lại lăng xăng chạy tới chạy lui đi tìm quà đi mua quà (năm nào chẳng vậy) nhưng...năm nay ngọai mục hơn tự "handmade" làm quà có ý nghĩa hơn sự dụng đc hơn và đặt biệt (tiết kiệm hơn) nhưng tốn thời gian.
Bắt tay vào làm ...Đan đôi bao tay (đã hòan tất) một sản phẩm hihihi.


[ nhấn vào đây để xem tiếp ]



Sáng ngày nào đi học cũng không quên mang theo cái bịch sốp trong đó có mấy cuộn len mấy cái que đan. Lên xe ngồi xuống là hì hụt đan cho tới trạm xe (cũng đc 35 phút ấy chứ) chuyển xe lại đan tiếp, lên trường ra chơi ngồi đan đan và đan có khi trong giờ học cũng đan nữa...hem bik sao nữa còn nhiều time muh nhưng lại muốn đan có lẽ quen rồi khi mún làm cái gì đó phải mau chóng hòan tất không muốn để nằm ì đó (cũng có nhìu việc kô thik cả tháng trời kô thèm ngó tới) bản chất mà.
Nói chung chổ nào đứng ngồi đc thì điều đan đc cả...
Đi đâu cũng vác theo cái bịch sốp nhìn như mấy người chuyên nghiệp kô bằng, nhưng thực ra chỉ là nghiệp dự muh thôi...hehehe
Muh cũng lạ, mỏi lần ngồi đang thầy cô đi ngang ai cũng ngó hik...có lẽ họ ngạc nhiên có lần bà cô ngang quá buôn 1 câu " bây giờ rất hiếm thấy ai ngồi đan nữa" nghe muh thấy ngộ ngộ, chắc có lẽ người trẻ bây giờ là vậy ít đan lắm (ngoại trừ mình ra) nhưng thấy mấy người già họ đan nhìu lắm cơ (chắc mình thuộc dạngg người già) mùa lạnh tới có khi đi ngòai trời thấy mấy bà già bày 1 cái bàn ở chợ trời rồi vừa đan vừa bán.
Thấy muh cực ghê, thông thường người bên này thik mấy hàng lọai "handmade" lắm nhưng giới trẻ giờ thík hàng chợ hơn vì nó rẽ hơn và một phần thík shopping hơn có thể.
nhưng họ kô nghĩ tự tay làm lấy một món đồ cho mình nó có í nghĩa bik dường nào nhỉ(như mình vậy nè).
Có lẽ mỏi người có một lối nghĩ riếng ấy mà thời đại mới mẻ quá rồi cái gì cũng phát triễn vào shop cái là mất mấy chục phút ra trên tay một món đồ rồi. Chứ bỏ ra hàng tiếng đồng hồ tự làm cho mình một món đồ có lẻ xa xôi quá đi...Nhưng cũng kô thể nói vậy gì cũng có người cũng thik loại "handmade" ấy chứ một số thôi...kô nên quơ đũa cả nắm hem chừng bị úynh í...
Thui dừng vậy khi nào hòang thành những sản phẩm sẽ ra mắt mọi người hehehehe.
Ta Đan tiếp đây ...đan ...đan...đan....

Wednesday, November 21, 2007

Good lucky




Không còn mấy tiếng nữa là anh đi thi sếp lớp rồi nè...Hem bik nói gì muh thấy vui vui dù gì cũng bắt đầu bước lên chặng đường đầu tiên để đi rồi nè.
Mong anh học tốt để đi thi ùi còn tính chuyện dài tiếp theo nữa một chặng đường khó đi phải vượt qua nữa, nhưng em tin là anh sẽ đc gì anh đã cố gắng hết mình đã quyết tâm thì không gì khó với anh cả (hem bik có nó iqua hem nữa :-P)
Em không bik làm gì cho anh lúc này chỉ bik động viên tinh thần cho anh cầu may mắn cho anh chúc anh thành công để chúng mình sớm ngày đòan tụ "gia đình nhỏ" của chún mình anh nhé...Iu anh vô vàn Iu anh chưa chan.


AnhS cố lên....
béQ ủng hộ anh.

Tuesday, November 20, 2007

Mua Hạnh Phúc


Người xưa thường nói tiền không thể mua được hạnh phúc. Tuy nhiên, một nghiên cứu gần đây cho thấy khi dùng tiền để mua những “dịch vụ trải nghiệm” người ta sẽ cảm thhạnh phúc hơn...

Các nhà triết học từ thời Aristotle đã tuyên bố rằng những gì con người trải nghiệm trong cuộc sống có giá trị hơn vật chất.

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]



Để kiểm nghiệm điều này, hai giáo sư ngành tâm lí học Leaf Van Boven của Đại học Colorado, và Thomas Gilovich thuộc Đại học Cornell (Mỹ) đã tiến hành khảo sát việc tiêu xài theo ý thích cá nhân để mua sắm vật chất (material purchases) như đồ trang sức hay áo quần... và những dịch vụ trong đó người mua được trải nghiệm qua một tình huống nào đó (experiential purchases) chẳng hạn mua tour đi nghỉ hè, mua vé xem hoà nhạc...

Cuộc điều tra được thực hiện qua điện thoại với 1.279 người trưởng thành trên toàn nước Mỹ. Kết quả: 57% người tham gia cho biết khi mua những dịch vụ để được trải nghiệm qua một tình huống, họ cảm thấy hạnh phúc hơn khi mua sắm vật chất .

Trong cuộc điều tra này, Leaf Van Boven và Thomas Gilovich cũng đã tìm ra những sự khác biệt về nhân khẩu học liên quan đến quan niệm trên.Chẳng hạn, so với nam giới, phụ nữ thấy hạnh phúc hơn với việc chi tiền để được trải nghiệm qua một tình huống, những người thu nhập cao và có học thức có xu hướng tiêu xài cho tinh thần nhiều hơn.

Không như của cải, tinh thần của chúng ta luôn trở nên tốt đẹp hơn với thời gian. Van Boven cho rằng: “Chúng ta đánh giá và phân tích lại những gì mình đã trải nghiệm khi chúng ta kể lại, và những gì chúng ta đã trải qua trong cuộc sống tiếp tục là một phần của chính (con người) chúng ta”.

Nghiên cứu này đã được đăng trên tạp chí chuyên ngành Tính cách và Tâm lý xã hội (Journal of Personality and Social Psychology).

H.A (Theo Psychology Today)




Friday, November 16, 2007

Nhìn vào chính mình để tìm đường đi

Đổi mới và thay đổi diện mạo của một quốc gia, không phải nằm trong tay của các chính trị gia, mà là trong tay của các doanh nhân, các nhà đầu tư. Bởi chính họ mới là người nhìn ra xã hội đang cần gì, đang muốn gì. Các chính trị gia, các nhà làm luật chỉ làm nhiệm vụ cân bằng lại những biến động, ổn định các dòng chảy dân cư và dòng chảy tiền tệ. Họ không phải là người khai hoang.

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


Chúng ta luôn đổ lỗi cho một nền kinh tế trì trệ, chúng ta đổ lỗi cho các điều luật cản trở sự phát triển, mà quên rằng chúng ta đang chen chân đi vào con đường mà hàng ngàn hàng vạn người đang đi, hãy tự mở lối đi riêng, nhìn thẳng vào chính mình, rồi hoạch định một con đường dành cho riêng mình.

Ví dụ tại Thái Lan, ngay trong thời gian khủng hoảng trầm trọng, vẫn có một số nhà đầu tư nước ngoài cho xây dựng khách sạn Regent, thuộc hàng sáu sao, trong tình trạng rối ren về quân sự cũng như luật pháp, ấy vậy mà, Regent vẫn nằm trong danh sách các khách sạn hàng đầu trên thế giới.
Xung quanh chúng ta còn nhiều bất ổn, không phải vì thế mà chúng ngồi chờ mọi việc lắng dịu xuống. Hãy bắt đầu công việc với trực giác và lòng đam mê của chính mình, rồi bạn sẽ được tưởng thưởng vì điều đó.

Ví dụ tại Dubai, mặc dù nằm trong khối Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất, luôn bị xem là các nước sống nhờ vào dầu mỏ, riêng Dubai đã tự khẳng định mình, tìm ra con đường khác hẳn: Dùng nguồn lợi dầu mỏ hiện tại để đầu tư cho các kế hoạch du lịch, thương mại, kinh doanh dài hơi phía sau, hàng loạt các trung tâm mua sắm mọc lên giữa sa mạc, hàng loạt khu nghỉ mát chất lượng cao được xây dựng nhằm lôi kéo khách du lịch, Dubai giờ đã là thiên đường mua sắm, làm sao có một ai dám nghĩ sẽ đem môn trượt tuyết ra sa mạc để kinh doanh. Nhưng Dubai đã làm.

Yếu tố thị trường là tiên quyết, tuy nhiên, nó không phải là yếu tố duy nhất.

Thursday, November 15, 2007

Đi tìm phù thủy


Phù thủy ở đâu?
Dĩ nhiên là ở đàng kia! Không phải ở đây, không phải tôi, không phải anh, không phải bất kì ai cả, mà là ở kia kìa...

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


Ngày xưa, khi không thể lí giải được nguyên nhân gây ra bệnh tật, thiên tai, mất mùa, hay đơn giản là một sự lạ (tất nhiên là do hạn chế về thông tin kiến thức), hầu hết dân chúng đều gọi là "sự trừng phạt", "sự trù ếm", "bùa chú", và rồi quy chụp cho những người được gọi là "phù thủy".

Tất nhiên là số lượng "phù thủy" như thế không nhiều, và cũng tất nhiên là, không phải bao giờ cũng là do "phù thủy" làm cả.
Và tất nhiên, việc này cũng để lại một dấu ấn khó quên, là hàng ngàn hàng vạn người đã bị giết, bị hỏa thiêu, bị treo cổ vào thời Trung cổ, do bị quy chụp là "phù thủy"...

Ngày nay, chúng ta không còn săn lùng phù thủy nữa, nhưng thái độ đó vẫn còn tồn tại dai dẳng trong con người chúng ta.
Ngày nay, "phù thủy" không gói gọn trong việc quy chụp là người này, người kia, mà rộng lớn hơn, "phù thủy" có thể là một sự vật, sự việc, một bản tính, một xu hướng của thời đại. Nói trắng ra, là "cái cớ" để "đổ thừa".

Chúng ta thường ít khi tự nhận khuyết điểm của mình, mà thường đổ lỗi đi, đùn đẩy trách nhiệm đi, ấy là do tính "tự ái", và tính "lười". Chúng ta muốn hưởng thụ, nhưng chúng ta không thích trả giá cho sự hưởng thụ đó, và thế là chúng ta "đi tìm phù thủy".

Ví dụ, "phù thủy" hiện nay là gì? Là mắm tôm. Đó chính là "phù thủy", là kẻ đã gieo rắc cái gọi là "dịch tiêu chảy cấp", tất nhiên phải tiêu diệt "phù thủy", thì sẽ chấm dứt được nạn dịch này.
Tất nhiên là không phải lỗi của tôi, không phải lỗi của anh, không phải lỗi của ai cả, tất cả là do "phù thủy" đó gây ra.

Ví dụ, "phù thủy" là "thiếu tinh thần trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng".
Ví dụ, "phù thủy" là "chúng nó lười quá, phải cho thật nhiều bài tập về nhà, để chúng nó khỏi đi chơi"...

Bạn nào thử tìm thêm vài "phù thủy" nữa đi, nhiều lắm.

Nhưng dù gì, vẫn mong chúng ta sẽ tìm ra nguyên nhân thật sự của vấn đề, chứ không phải là treo cổ một phù thủy nào đó, do một ai đó chỉ định.

Tuesday, November 13, 2007

Anh ơi! Đừng giận...



... Sáng ...
lăng xăng chạy lên trên kia ...HẢ...10h mới mở cửa 9h mình đi học ùi còn đâu .
...Chạy lên helsinki ...may quá 8h mở cửa ùi vậy kịp đi học chạy chạy vô lấy một tờ giấy điền thông tin chọp luôn cả 4 tờ :-P ...úi ùi chạy chạy đón xe trễ mất ùi đi học thui...
...điền điền xóa xóa ...hm... nhìn kô đẹp...cái tên viết hem đẹp ...hư tờ giấy ...
...điền điền xóa xóa ...hm ... nhìn kô ổn tụi fin đọc kô hỉu đâu có dấu muh ... bỏ tờ 2 ...
...điền điền ...viết viết ...hm...cái tên như con rắn bò ấy ...ghét quá đi ... tờ thứ 3 ùi nhá .


[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


...Cứ nắn nót viết cái tên cái địa chỉ hòai muh hem vừa í tí tẹo này hik, nhìn kô đẹp tí tẹo nào hik, dù bik anh đây có nhìn thấy đâu chứ muh bỏ công năn nót tư chữ cái thế không bik ... cũng đưa cho mấy người nhân viên đánh vào máy muh, chắc sợ họ đọc hem hiểu :-P
...cứ điền mấy chữ ùi cất vô cặp điền mấy chữ cất vô cặp (hem bị bà cô xử sao)
ruốt cuộc cũng hem điền xong nữa ...
...đc về ùi...mừng quá còn 30 phút nó đóng cửa ùi ...chạy chạy ...úi ùi úi chợt chân xém xíu có ếch ăn ùi ( có con nhỏ kia đi sau nó cười chọc quê um xùm ...tại gấp chứ hem thui đục nó ùi) đúng vậy chắc anh cũng vậy khi cảm giắc bị quê quê như thế này khó chịu lắm ...giờ bé hỉu đc ...bé sẽ không như thế nữa ... gì giờ bé hỉêu rồi ... anh đừng trách bé nữa nhé...
...Áh ...4h ùi nó đóng cửa ..lại trễ chuyến xe...nhìn nhìn bên kia tò mò chạy lại coi coi ...á nó còn mở cửa hik cả hồn ...
...chạy chạy vào bắt cái số, lấy tờ giấy, nhìn nhìn cái anh tiếp viên hem bik nên điền ở đây hay ra bàn điền nữa ...muh thui cầm viết lóay hóai điền lại nữa ...úi ùi ui ...viết chữ to quá hem đủ ...úi ùi ui tờ thứ 4 ùi à ...
Lại điền lại tờ thứ năm ...Phew!!! ùi cũng xong ...kí tên rẹt rẹt ...xong ùi nhá...bỏ bao thứ bỏ thùng thư là xong ...tung tăng chạy ra ...móa ui lại trễ một chuyến xe ...nhìn nhìn cái tờ giấy mới điền xong có tờ kèm theo ...Á ..chik choa ...quên đánh dấu vào một ô ùi tiu ùi...chik vịt con ùi ...hix
...lon ton chạy vô lại ...nhìn anh tiếp viên ...cừơi cười ..." tui quên đánh dấu một ô này ùi nè làm sao" "chắc kô gì, để lấy chìa khóa mở tung thùng thư ra thử" ạc ạc tưởng tìm lại cái thư lâu dữ trong thùng chỉ rỏn rẻn 2 cái bao thư kà kà ...xé bao thư mau mau đánh cái dấu ...ùi đưa cho anh tiếp viên bỏ vô bao thư ùi bỏ vô thùng thư ...lần này xong ùi nha ...chắc chắn đúng 101% lun ...hihihi
Lên xe lửa cũng hem đc ngồi nữa chẳng còn lấy cái chổ đứng đứng đau cái chân quá chừng ...cứ chạy tới chạy lui kô đó muh...cho đáng đời ...đồ vịt con muh.

Anh đang bùn, anh đang giận, anh lại nhậu xỉn. Điều do em gây ra cả.
Em không muốn thế nhưng lời nói đã nói rồi nhưng lòng kô có nghĩ vậy đâu anh đừng giận nữa mà.
Onl thấy cái nick sáng ...nhưng kô trả lời ...time trôi qua ...Idle ...có lẽ đã ngủ rùi...uhm xỉn xỉn chóng mặt người mệt lắm, ngủ đi cho khỏe, mai dậy có ngày mới hem có gì đâu...
béQ lun chờ anhS đừng bùn nữa anh nhé.
Yêu anh mãi mãi...>:D<




Monday, November 12, 2007

Giải nhất cuộc thi Di sản văn hóa phi vật thể UNESCO



UNESCO vừa đánh tiếng cho tất cả các quốc gia vùng Đông Nam Á tham dự giải thưởng "Di sản văn hóa phi vật thể". Tiêu chí để đoạt giải là "bảo tồn và phát huy tốt" các di sản được coi là văn hóa phi vật thể như múa, hát, dân ca, nghệ nhân các ngành đúc, đục đẽo, nhạc cụ v...v...

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


Đại diện phái đoàn Nhật Bản tham gia với tiết mục múa truyền thống. Về tiêu chí bảo tồn, Nhật Bản được điểm tối đa, tuy nhiên, nhóm múa vẫn chưa phát huy hết tinh hoa của điệu múa dân tộc này, nên đành ngậm ngùi ra về.

Kế đến là phái đoàn Trung Quốc, tham gia với tiếng đàn tì bà ai oán, ôi thôi thì khán phòng ai ai cũng sụt sùi vì thương cảm cho tiếng đàn tài hoa, đoàn được điểm tối đa về phát huy, nhưng nghệ nhân biểu diễn đàn tì bà này đã 99 tuổi, yếu lắm rồi, UNESCO buộc phải đánh rớt vì không còn ai bảo tồn di sản này, và khuyến cáo phái đoàn Trung Quốc cần sớm sớm tìm ra nhân tài tiếp nối kẻo mất đi di sản này thì tiếc nuối cho nhân loại lắm... Đoàn Trung Quốc đành gật gù rồi sắp xếp hành lí lục tục ra về...

Các quan chức UNESCO lúc này ngao ngán vì chưa tìm được người trao giải thì thư kí chương trình lên nói nhỏ là đoàn Việt Nam hiện giờ vẫn chưa đến, mà không hiểu lí do vì sao, vì chưa có bất kì thông tin nào mà đoàn Việt Nam thông báo cả. Các quan chức lo lắng, nhưng cũng bấm bụng bảo nhau chờ thêm 15 phút nữa. Trong thời gian này thì khán giả bắt đầu la ó, và một số quá khích đã ném chai lọ vào ban tổ chức...

Sự việc đang đến hồi trầm trọng thì Trưởng ban tổ chức giải đứng lên phát biểu: "Nhằm tôn trọng tính công bằng, và thể hiện tinh thần yêu quý các di sản, ban giám khảo quyết định chờ đoàn Việt Nam thêm 30 phút nữa..."

Từng phút, từng phút trôi qua, cả hội trường nín thở chờ đợi, mà tăm hơi đoàn Việt Nam vẫn vô vọng. Thời gian gần sắp hết, mà vẫn chưa có tin tức gì. Ngài thư kí cứ đi ra đi vào thấp thỏm, có người chốc chốc xem đồng hồ, các phái đoàn bạn gọi điện thoại tứ tung mà vẫn không cách gì liên lạc được vì: "Số điện thoại quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được ...."

Sau cùng, các vị trong Ban giám khảo đành ngồi lại với nhau, và sau một hồi tranh cãi quyết liệt, Giải NHẤT cuộc thi "Bảo tồn và phát huy Di sản văn hóa phi vật thể năm 2007" đã thuộc về phái đoàn Việt Nam, với di sản lâu đời của dân tộc Việt Nam: Đi trễ.

Đoàn Việt Nam đã bảo tồn cực tốt, và phát huy cũng cực tốt, nên giành giải nhất là đúng rồi. Tuy nhiên, giải thưởng phải trao vắng mặt, vì đoàn Việt Nam ... tới trễ 3 tiếng.

Sunday, November 11, 2007

Bánh Tartalletit


Nguyên Liệu:
Bơ 200g
powdered sugar ( đường bột) 150g
Muối vừa ăn
Tròng đỏ trứng gà 2 cái
Bột mì 250g

Cách làm:

Trộn bơ, đường bột, muối và lòng đỏ trứng gà vào nhau rồi nhồi chung lại. Cho bột mì vào nhồi cho đều các nguyên liệu với nhau.
Chia bột ra từng phần nhỏ ước lượng vừa khuôn bánh, nhấn cục bột ra điều khắp khuôn bánh dầy cở 2-3 mm. Nhấn sao cho bột bằng dưới đái khuôn hoặc bỏ đậu khô vào giấy bóng rồi nhấn giữa khuôn để giữ cho bột khi nướng không nổi lên.
Cho vào lò nướng 200độ C nướng khoảng 7-8 phút. Lấy bánh ra để bánh nguội rồi đổ bánh ra khuôn. Cẩn thận kẻo bánh bị bể.

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]




Nhân Bánh:

Sữa tươi 5dl
Vani 1 ống
Lòng đỏ trứng gà 6 cái
Bột bắp 40g
Đường cát 125g
Bơ 25g

Cho vani với sữa vào chung rồi hâm nóng lên. Lòng đỏ trứng, đường, bột bắp đánh dậy lên. Đổ sữa nóng vào trứng rồi bắt lên bếp lửa nhỏ, khuấy đều tay cho tới khi thấy sữa trứng sền sệt nặng tay nhắt xuống bỏ bơ vào khuấy đều rồi để nguội.

Trang trí bánh:

Cho một muỗng canh nhân vào giữa bánh trên mặt nhân bánh trang trí trái cây tùy thích của mỏi người rồi rắc đường bột qua rỗ lượt.

p/s khuôn bánh cở khuôn bánh bò loại nhỏ.
Vỏ bánh muốn giòn và ngon thì nên làm bột bánh trước một ngày khi nước bánh.



Bạn ơi đừng giận


Từ hôm từ chối dọn với nhỏ bạn tới giờ thấy trong lòng sao sao không đc thoải mái cứ nghĩ không bik mình có quá đáng không có làm sai không nữa...lúc đầu tự mình muốn dọn chung giờ lại tự mình từ chối làm cho nhỏ bạn chới với không bik phải lo làm sao nữa...mấy hum nai cứ thấy là tội nghiệp nó quá chừng.

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


nhưng mà nó tìm đc nhà xa lắc xa lơ cái trường học của mình quá chừng, dù nhà đó đầy đủ tiện nghi đồ đạc điều có hik... nghĩ có dọn cũng tốt nhưng đoạn đường xa quá đành thôi...
Anh nói đúng bây giờ mình tụi nghiệp nhỏ bạn muh dọn chung sau này có khó khăn đi lại hay tiền bạc rồi ai sẽ tội nghiệp cho mình lúc đó chỉ có mình mình tự lo lấy mà thôi.
Hồi trưa muốn gọi cho nhỏ mà hem có can đảm nói chiện với nhỏ sợ nhỏ không vui nhỏ cáu lên là hik bạn bè lun nên đành im im vậy khi nào nhỏ nguôi ùi hỏi thăm nhỏ sau vậy, mình bik nhỏ bạn mình không có hẹp hòi muh, hy vọng nhỏ sẽ hiểu cho nổi lo của mình mà không trách mình bỏ rơi nhỏ...
Mình bik nhỏ giờ chắc trách mình lắm một mình ở căn nhà một tháng gần 500€ lận kô nhỏ lại chưa có việc làm kô bik nhỏ sẽ ra sao nữa...hay là nhỏ không mướn nhà đó nữa...muốn gọi cho nhỏ quá chừng... mình có nên kô...có nên wan tâm nhỏ bạn chút xíu kô...?

........................................

Cuối cùng cũng đc...có can đảm gọi fone ùi nói chuyện bình thường vậy là kô gì thấy nhẹ nhỏm đi nhìu cứ sợ nhỏ giận mình kô à...nhỏ dễ shương ghê...người bạn tốt.





Saturday, November 10, 2007

Một ngày lười

Mấy ngày nay đổ bệnh, người rũ ra vì lười
Nhìn chung quanh còn quá nhiều việc cần phải làm, lại càng lười
Hôm qua là một ngày vui, dường như là vui nhất mà mình có trong những chuỗi ngày bận bịu gần đây
Em ngồi bên kia, trong và xanh lạ lùng
Dường như tôi có thể nhìn xuyên qua em, như xuyên qua nắng vậy

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


Hồi ấy, em mới về, không quen cảm giác nóng nực ở Sài Gòn, nên mau mệt
Trưa, em ngủ ở võng, gương mặt như trẻ con
Mình nhìn, và chỉ biết cười
Không diễn tả nổi cảm giác lúc đó
Vui, lo, buồn, sợ
Chỉ thấy từ xa thẳm đâu đó, bình yên...

Nhà mình vẫn bình yên, đều đều có mươi người khách vào hằng ngày
Và cứ bình yên như thế
Nghĩ cũng khỏe
Không ồn ào, không rắc rối, cứ bình lặng thế
Vậy được rồi, mình chả mong gì hơn
Còn hôm nào khỏe khỏe, thức một đêm làm thêm cái template
Ác một nổi vẫn chưa mò ra cái cách change temple bằng ajax cho cái này

Thôi, cứ từ từ
Lúc này lười quá....



Friday, November 9, 2007

Những món quà "hổng" nên tặng




Nghe có vẻ hơi kì kì ha. Không phải là mê tín nhưng dù sao thì cũng nên tham khảo, phải không nào?
* Khăn tay, khăn quàng cổ:

Do khăn có trong từ “khó khăn” nên sẽ mang đến những khó khăn cho người nhận. Là bạn bè, ấy ơi của nhau, hổng lẽ bạn cầu bạn bè mình không “xuôi chèo mát mái”?

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


* Ly, tách

Cũng như tặng khăn, ly dự đoán sẽ mang đến sự chia ly, li biệt. Đó là chưa kể những loại ly sành, sứ có thể bể bất kì lúc nào nếu bạn không cẩn thận. Đồ tặng cái gì bể là xui lắm đó. Tình cảm cũng có thể bể theo.

* Nước hoa

Do đặc trưng của nước hoa là bay mùi nên nhiều người lo sợ tình cảm cũng bay theo mùi hương. Nhưng thật ra xài nước hoa là bí mật của mỗi người vì nước hoa kết hợp với mùi cơ thể sẽ tạo ra sự đặc trưng. Nếu bạn không biết chắc rằng người nhận thích mùi gì thì không nên tặng. Bạn có thể đòi “lại quả” ít tiền tượng trưng như mua bán để tránh tiếng tặng, đỡ xui.

* Hoa hồng vàng

Hoa hồng vàng tượng trưng cho sự phản bội, chia ly nên những người đang yêu nhau không bao giờ muốn nhận hoa hồng vàng cả. Nên cẩn thận khi chọn hoa cho người ấy, bạn nhé!

* Tiền, trang sức bạc

Khi có ý định tặng tiền cho bạn bè vì thực tế để họ thích mua gì thì mua hay những trang sức bằng bạc, bạn nên khéo léo hỏi trước xem ý người nhận thế nào vì chữ “tiền” đi liền với chữ “bạc”. Còn trang sức bạc thì bạn biết rồi đấy! Sẽ không ai muốn tình cảm sẽ “bạc bẽo" đâu, bạn ạ!

Khi chọn quà cho bạn bè, người ấy, bạn nên lưu ý để quà tặng của mình sẽ đem lại niềm vui cho người khác mà không mang ý nghĩa xui xẻo nào hết, bạn nhé!

TH8X theo Mực Tím



Wednesday, November 7, 2007

Sổ Nợ

BéQ nợ anhS những thứ sau:
  • Một cái cắn cụt mỏ, tại béQ dám thách anhS.
    ( Cái này chưa nè, cái mỏ còn nguyên à :-w )
  • Một ngày nói "iu iu", tại lâu wá hem gặp.
    ( Cái này cũng chưa nè, hong có đủ một ngày gì hết trơn á :( )
  • Bù cho anhS gấp 3. Tại mạng chậm. Hem cho edit nha.
    ( Cái này dưới Cà Mau bù ùi thì phải nè :"> )
  • Hum nai 2/1/2007, béQ hẹn 3/1/2007 béQ bù lại. ;;)
  • BéQ hứa sẽ nấu canh cho AnhS, 1 nồi lun. :P
    ( Cái này chưa nè, về toàn đi chơi hem à B-) )
  • Tháng 11/2007, béQ nợ anhS một buổi biểu diễn múa, he he he
  • BéQ nợ anhS quá chừng cái hun luôn, tại béQ toàn về trễ, anhS thức chờ mà dài cổ lun X-(
  • BéQ nợ anhS nhiều lắm, để từ từ anhS nhớ anhS kể tội tiếp :-w
  • Để từ từ nhớ ra, ghi thêm vào...
AnhS nợ BéQ những thứ sau:
  • Một món quà, mà anhS quên tặng.
    (Cái này anh Sang chưa làm lun, mai mốt bù lại :P)
  • Một thứ "iu iu", anhS hẹn tháng sau...mà chưa thấy nữa.
    (Thấy ùi, mà còn chưa thì mai mốt cho nhìn lại lần nữa ;;) )
  • AnhS hứa hát cho béQ nghe cả ngày lun.
    (Cái này cũng có làm ùi, mà chỉ hát được có chút xíu buổi tối à, tại sáng mắc làm ùi, với lại nhìu người úm :">)
  • AnhS hứa "mai mốt dìa nói cho nghe cái này"...tò mò quá chừng.
    (Cái này làm rồi, hôm đó vào nói nhỏ: "Anh Sang mắc .... quá" đó ;) nhớ hong? :P)
  • Anh nói mai mốt về... sắm đồ "Tết" cho béQ.
    (Cái này mẹ sắm ùi, có tính hem ta ;;) )
  • Còn gì nữa hem ta?...suy nghĩ ùi bổ sung vào...

Lời hứa của con

Không biết bằng cách nào, và vào một ngày nào, thời điểm nào mà ba có thể xem được những dòng này, nhưng đó không phải là ý thật sự mà con muốn. Con muốn viết ra, để mai này, vô tình hay hữu ý, con sẽ đọc lại, lúc thành công cũng như thất bại, con sẽ vững hơn, vì đây không hẳn là một lá thư, một lời xin lỗi, lời cảm ơn... Mà hơn hết, nó là lời hứa mà con tự hứa với lòng, với ba của con.

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


Hiện tại con đang ấp ủ một ước mơ, ước mơ này đơn giản, đơn giản đến nỗi con đã từng có nó, mà con cũng đã tự đánh mất nó. Hụt hẫng, chới với, con không biết tin vào đâu, và chỉ vùi đầu vào những cuộc chơi vô độ, hoang đàng... Ước mơ đơn giản đến độ, có hàng triệu triệu kẻ đang có nó, nhưng lại muốn từ bỏ nó. Ước mơ đơn giản, nhưng xã hội này không bao giờ rộng vòng tay cho những người như con. Con muốn đi học.

Nhưng ngay phía sau câu nói: "Con muốn đi học" này, con sẵn sàng phỉ nhổ vào mặt bất kì kẻ nào gọi con là ham học. Bởi con không là một thằng ham học. Con chỉ học, để có thể làm tốt hơn, nhanh chóng hơn những gì con đang muốn làm. Bởi với những năm tháng kinh nghiệm của ba, ba có thể đương đầu với xã hội, con thì từ nhỏ được ba cưng chiều, chưa hề bước ra đường đời, thì ngoài con đường tiếp thu kiến thức ra, con chẳng có cơ may nào để thành công. Còn học hỏi kinh nghiệm ngoài đời ư? Giá nó đắt lắm, có khi học phí phải trả bằng chính gia sản của mình, vợ con của mình. Kẻ thù sẽ lấy sạch tất cả, kể cả tài sản, kể cả những người thân yêu nhất của con, nếu như con không có kiến thức.

Mấy hôm nay, vô tình trong lúc nói chuyện với một đứa bé hàng xóm, nó hỏi con: "Sao anh Sang không đi làm?". Con bất giác trả lời: "Thì anh đâu có ở không!?", nó lại nói: "Em thấy đi làm phải giống mấy ông công nhân may chứ, sáng tới chiều mới về mà, còn em thấy anh Sang toàn ở nhà..." Đó, ba thấy chưa, xã hội đã nhồi sọ cho lũ trẻ, là làm việc thì phải như thế, thầy cô đã nhồi sọ lũ trẻ, đi làm là phải giống mấy anh công nhân may. Bất kì đứa bạn, bất kì đứa học sinh nào con gặp, cũng rặt một câu là mai này học giỏi sẽ tìm một nghề lương cao, cũng rặt một lối tư duy là học giỏi sẽ làm chức cao, và thế là tọng vào đầu những thứ vô bổ như "tiếng Việt thực hành", "Kinh tế chính trị *** *****", "Điều lệ *****" v...v... Mai này, khi công ty sắp phá sản, lôi mấy quyển đó ra mà tụng....

Nhiều người sẽ nói con là mơ hão huyền, nhưng xin thưa, từ những ngày còn cơm rau cơm cháo kìa, con đã không bao giờ nghĩ tới cảnh con sẽ phải đi làm thuê, dù rằng con đã từng đi làm rất nhiều, rất nhiều... Con luôn giấu ba, kể cả việc con bị xù lương, bị cúp cơm, bị phạt, bị kiểm điểm, bị vân vân và vân vân... Bởi đối với con, điều đó không đáng để nói cho ba hay.

Hiện nay, nhà mình cũng không thuộc dạng khó khăn, nhưng gặp lúc xây lại nhà, rồi mùa mưa tới sớm mà đi thì trễ, hàng hóa không bán ra được, trên thương trường thì hằng chục hằng trăm người nhảy vào cạnh tranh, nên có lẽ ba không có nhiều thời gian suy nghĩ cho con, nhưng con không buồn, con sẽ tự lo, con sẽ tự học hết những gì con thấy, thay vì phải bỏ ra hàng đống tiền như ngày xưa, xót lắm...

Cho nên nếu mai này, ba có trách, đừng trách con vô tình mà không quan tâm ba. Không phải con không thèm nói, mà là con không thể nói. Những gì con không chắc chắn, con không dám nói. Vì con đã hứa nhiều rồi, và cũng thất hứa nhiều rồi, ba cũng đã buồn con nhiều rồi. Con muốn có kết quả, rồi con mới nói. Ba đã gắng gượng, ba đã không bỏ con từ những ngày con quậy phá nhà cửa, con tin là, ba sẽ hiểu con, con không muốn bỏ ba đâu.

Con chỉ muốn đi học thôi...

Hãy luôn nở nụ cười...


Bạn chưa biết "sức mạnh" của nụ cười ghê gớm cỡ nào đâu nhé...

... Vì nụ cười là khởi đầu của mọi hạnh phúc. Bạn cười, và nhận lại một nụ cười khác, chẳng phải rất vui sao? Người ta ước tính trẻ em cười khoảng 400 lần/ ngày còn người lớn chỉ 20 lần/ngày. Phải chăng vì thế mà bạn thường thấy vui hơn khi chơi đùa với thằng nhóc em 3 tuổi, dù nó rất ư là.. đáng ghét (hehe)!

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


... Vì nụ cười là khắc tinh của Stress. Các nhà khoa học đã nói rằng 1 phút cười "maximum" bằng những 45 phút ngủ sâu (nhưng cũng đừng vì thế mà cả ngày cười hòai không ngủ nhé)!

... Vì nụ cười giúp bạn chiến thắng và phòng chống bệnh tật. Cười có tác dụng điều hòa chức năng bơm máu của tim, làm tim khỏe hơn. Cười giúp cơ thể chống lại các bệnh nhiễm trùng nguy hiểm. Ngòai ra, cười còn là một bài tập hữu ích cho những người mắc bệnh hen suyễn hay viêm phế quản. Cười là một họat động giúp thả lỏng, "thể dục nhịp điệu" các cơ sau một thời gian làm việc mệt nhọc.

... Vì nụ cười giúp bạn xua tan mọi nỗi phiền muộn, lo toan trong cuộc đời. Nó giúp bạn giải thoát khỏi 3 "con virus": sự cáu bẳn, tức giận và buồn chán. Nó "cài đặt" cho bạn các "phần mềm" nhỏ gọn nhưng cực cần thiết như: sự bao dung, sự lạc quan và niềm vui tiếng cười làm thắt chặt các mối quan hệ, làm chúng trở nên tốt đẹp hơn.


Khi đang giận một ai đó, cứ cười đi, bạn sẽ thấy sự cáu bẳn vừa nãy biến mất đi liền!

Hãy luôn nở nụ cười đi, vì biết đâu một ngày nào đó - “người ta” sẽ nói “Tớ thích ấy vì nụ cười của ấy!“, hehe, như thế thì tớ đoan chắc bạn sẽ cười cả ngày luôn ấy!

Iruna Kuroda

Quy luật của sự thành công

  • Bạn có thể làm tất cả mọi thứ, và bạn có khả năng thành công. Nhưng để có được điều đó bạn sẽ phải biết được một số điều sau đây
  • Lỗi lầm lớn nhất trong chúng ta là “ ngồi lê đôi mách” chuyện của người khác.
  • Điều bất lợi lớn nhất là sự sợ hãi.
  • Sai lầm lớn nhất là sự nản lòng.
  • Hành động tốt nhất là giữ cho tâm hồn luôn trong sáng.
  • Điều hạnh phúc lớn nhất la đựơc một sức khoẻ tốt.
  • Điều ngu ngốc lớn nhất là tự dối lòng mình.
  • Niềm vui lớn nhất là trở thành người có ích của xã hội.
  • Người đàn ông tài giỏi nhất là người làm những điều anh ta nghĩ là đúng.
  • Chiến thắng lớn nhất là chiến thắng chính bản thân mình.
  • Khuyết điểm lớn nhất là tính ích kỷ.
  • Người đàn ông nguy hiểm nhất là người đàn ông giả dối.
  • Mất mát lớn nhất là mất nềm tin vào chính bản thân mình.
  • Tính lố bịch nhất của con người là tính tự phụ.
  • Điều cần thiết nhất trong cuộc sống là lẽ phải.

Phương Đông (dịch)

Những con đường




Ngày tôi bắt đầu bước đi trên con đường của mình, hai bên đường rợp đầy bóng mát, mặt đường êm như được trải hoa hồng phía dưới.

Bàn tay mẹ dìu dắt từng bước chập chững, những lời cổ vũ nhiệt tình của chị em và họ hàng, tôi bắt đầu bước đi trên con đường đó một cách dễ dàng...

Rồi khi tôi cao hơn, lớn hơn lúc trước, mẹ buông tay tôi ra, nhưng mẹ vẫn âm thầm đi phía sau để bảo vệ tôi, con đường bắt đầu có những khúc cua, cỏ cây thưa dần và tôi bước đi khó khăn hơn. Rồi tôi thấy những người bạn đang chạy đến bên và đi cùng tôi, chúng tôi trò chuyện vui vẻ cho đến khi gặp một ngã ba, là lúc tôi quyết định con đường tương lai cho mình.Tôi và bạn bè, mỗi người chọn cho mình một con đường riêng.


[ nhấn vào đây để xem tiếp ]



Khi ấy, tôi trưởng thành hơn và trông xa hơn, tôi cảm thấy thế giới đang thu nhỏ lại. Khác với khi còn bé, đối với tôi thế giới rất rộng lớn. Phải chăng khi tôi nhận thức được càng nhiều, thì tôi sẽ lớn hơn trong suy nghĩ, và thế giới bắt đầu nhỏ lại. Con dường bây giờ bắt đầu u ám hơn, cạm bẫy được đặt nhiều hơn, và tôi đang đi -chỉ có một mình.

Bất ngờ tôi vấp ngã, một cú ngã khá đau khiến tôi mệt mỏi và không muốn đứng dậy. Tôi nằm đấy và nhìn về phía con đường của mình, quá nhiều khó khăn mà đích đến lại xa vời quá. Tôi sẽ không bao giờ đến nổi.

Chợt tôi nghe từ phía sau tiếng của mẹ, thì ra mẹ đã đứng đó trông theo từng bước đi của tôi vào đời, mặc dù mẹ đã không đi cùng tôi, nhưng tôi luôn mang trong lòng tình cảm của mẹ, thứ tình cảm linh thiêng mà tôi biết, dù tôi có đi xa đến đâu, nó cũng không bao giờ ra ngoài vùng.. phủ sóng.

Có một bàn tay đã giúp tôi đứng dậy, cùng đôi vai cứng cáp cho tôi làm điểm tựa. Tôi phát hiện có một chàng trai đã quyết định bước vào con đường này và đi cùng tôi. Hai đứa tôi cùng đi chung một đường, tôi cảm thấy đỡ sợ hơn, và cũng yêu đời hơn trước. Đi bên người ấy, con đường bây giờ trở nên đẹp hơn bao giờ hết.

Rồi thời gian sau, anh ta rẽ sang một con đường khác với một cô gái khác. Hai đứa tôi đã không còn đi chung một đường. Tôi suy sụp, và khi tôi tưởng mình sắp ngã xuống một lần nữa, thì tôi thấy những con đường khác, và những người bạn của tôi đang chạy trên con đường đó, một cách mạnh mẽ.

Tôi tự hỏi làm sao họ có thể vượt qua rất nhiều thử thách trên con đường mình đang đi tới như thế? Những người bạn quay lại nhìn tôi và nói tôi hãy cố lên. Tôi biết rằng dù cuộc sống có đổi thay đến đâu, và bạn bè tôi có cuộc sống cũng như con đường riêng của mình đi nữa. Họ vẫn là bạn tôi và vẫn luôn ủng hộ tôi hết mình.

Tôi thấy có một con đường giống với con đường tôi đã đi hồi nhỏ, và cũng có một cô bé đang bước đi trên đó. Nhưng em không được cha mẹ dìu dắt như tôi, và một chân của em đã bị liệt. Tôi thấy con đường của em khó khăn hơn tôi gấp bội, nhưng ý chí của em lại mạnh mẽ đến bất ngờ.

Tôi thấy có một anh sinh viên nghèo đang đi trên con đường của mình, nhưng lạ thay, con đường của anh lại quá nhiều chông gai, khiến chân anh chảy máu nhiều lần. Anh vấp ngã, nhưng anh gượng đứng dậy. Thời gian đầu, anh vấp ngã nhiều lần, rồi về sau, có lẽ rút được kinh nghiệm, anh bắt đầu đi nhanh hơn, khi anh hoàn thành con đường của mình. Tôi thấy anh ở vị trí cao nhất.

Quay trở lại với con đường của chính mình, tôi mới thấy nó êm ái hơn những con đường gió bão chông gai của nhiều người khác, bên tai tôi là lời an ủi động viên của bạn bè. Tôi bắt đầu bước chậm lại, thả hồn theo những cơn gió mơn man trên tóc, nghe tiếng chim hót và những tia nắng đang nhảy múa. Có lẽ nhiều lúc chạy quá nhanh, tôi đã không nghe thấy những âm thanh này. Rồi tôi quay đầu lại, nhìn tất cả những gì mình đã trải qua, tự đúc kết kinh nghiệm cho bản thân, rút ra được nhiều bài học. Tôi nhắm mắt và dành một khoảng lặng trong tâm hồn. Mở mắt.. và tôi tiến về phía trước, trên con đường của mình.

...........

Đừng ngại những thử thách trên con đường mà bạn đang đi tới, hãy nhìn sang những con đường bên cạnh và bạn sẽ thấy người khác đã tận tuỵ với con đường của họ như thế nào.

Nếu chẳng may bạn đi sai đường, không có gì phải sợ cả, bạn rẽ sang một con đường khác và sẽ không bước vào con đường cũ kia nữa vì nó không phải là của bạn.

Đừng ngại những chông gai và thử thách trong cuộc sống, nó sẽ đưa bạn lên một vị trí cao, nếu bạn biết mạnh mẽ vượt qua.

Thẩm Quỳnh Trân

Tuesday, November 6, 2007

Tin từ BBC


Đại tướng Võ Nguyên Giáp vừa công bố một lá thư về việc xây Nhà Quốc hội trên báo Đại Đoàn Kết, sau khi gửi cho nhiều báo khác nhưng không được đăng, theo lời ban biên tập tờ báo.

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


Thư của Tướng Giáp nói ông phản đối chủ trương xây dựng Nhà Quốc hội ở khu di tích 18 Hoàng Diệu, đồng nghĩa việc phá bỏ Hội trường Ba Đình.

Chủ trương này đã được Quốc hội Việt Nam thông qua tại phiên họp cuối cùng của Quốc hội khoá 11 ngày 2-4.

'Lòng dân chưa yên'

Một số nguồn tin cho rằng ban lãnh đạo hiện nay của Đảng Cộng sản đã chỉ thị cho báo chí nhà nước không đăng các ý kiến trái chiều về việc xây Nhà Quốc hội nữa.

Tuy nhiên, số báo Đại Đoàn Kết ngày 1-11 lại vừa công bố lá thư phản đối của Đại tướng Võ Nguyên Giáp.

Trong phần giới thiệu, tờ báo viết: "Vừa qua, trong dư luận xã hội có lan truyền tin cho rằng Đại tướng Võ Nguyên Giáp có viết bức thư rất tâm huyết đề nghị Trung ương xung quanh chủ trương dỡ bỏ Hội trường Ba Đình, xây dựng toà nhà Quốc hội mới trên khu di tích Hoàng thành Thăng Long, nhưng thư không được các báo đăng."

Báo Đại Đoàn Kết nói họ "đăng toàn văn ý kiến này, với mong muốn các tầng lớp nhân dân cũng như các cơ quan lãnh đạo cao nhất của đất nước nên tham khảo như một sự trăn trở, day dứt của một vị khai quốc công thần trước chủ trương nói trên, dù ngành xây dựng đã trình Chính phủ và đã được Quốc hội khoá 11 biểu quyết đa số."

Quan điểm của tướng Giáp là phải bảo tồn toàn bộ khu di tích 18 Hoàng Diệu và Hội trường Ba Đình, di tích mà theo vị tướng là "không thể thiếu của bề dày lịch sử 1000 năm Thăng Long – Hà Nội".

Hiện nay, mặc dầu Quốc hội đã biểu quyết, nhưng cán bộ và nhân dân còn có nhiều ý kiến, lòng dân chưa yên

Đại tướng Võ Nguyên Giáp

Ông cho rằng "đã là di tích lịch sử mà xuống cấp thì phải tu sửa, bảo tồn chứ không phải phá bỏ đi".

"Hiện nay, mặc dầu Quốc hội đã biểu quyết, nhưng cán bộ và nhân dân còn có nhiều ý kiến, lòng dân chưa yên".

Đại tướng Võ Nguyên Giáp nói thêm: "Riêng tôi, một lần nữa xin nêu lại ý kiến dứt khoát không nên làm nhà Quốc hội tại khu di tích 18 Hoàng Diệu và tuyệt đối không được phá bỏ Hội trường Ba Đình."

Ông cũng đặt câu hỏi gợi ý so sánh hai công trình nổi tiếng trong Nam và ngoài Bắc:

"Chúng ta nghĩ thế nào khi thấy cần phải bảo tồn Dinh Độc lập (Hội trường Thống Nhất) mà lại quyết định phá bỏ Hội trường Ba Đình?"

Mặc dù chủ trương phá dỡ Hội trường Ba Đình và xây nhà Quốc hội tại đó đã được thông qua, nhưng tướng Giáp vẫn đề nghị Quốc hội tổ chức một phiên họp, và nhấn mạnh phải thảo luận "thực sự dân chủ, phân tích kỹ những ý kiến khác nhau".

Chủ đề chính trị?

Cuộc tranh luận về việc xây hay không và xây như thế nào trụ sở Quốc hội Việt Nam đã diễn ra vài năm nay và đặc biệt thu hút sự quan tâm của dư luận.

Một số nguồn tin từ Việt Nam và trong giới Việt Kiều ở Pháp tin rằng sự kiện Đại tướng Võ Nguyên Giáp lên tiếng có ý nghĩa chính trị trước Hội nghị Trung ương giữa kỳ của đảng CSVN mà dự kiến sẽ diễn ra giữa năm 2008.

Hội trường Ba Đình hiện nay

Tác động chính trị của việc Tướng Giáp lên tiếng, sau khi cựu Thủ tướng Võ Văn Kiệt cũng công bố thư ngỏ tương tự hồi tháng 10 vừa qua trên báo Tuổi Trẻ về Hội trường Ba Đình là ở chỗ Ban lãnh đạo hiện thời, chủ yếu là TBT Nông Đức Mạnh đang là đối tượng của các phê phán đến từ những nhân vật tuy đã nghỉ hưu nhưng còn uy tín cao trong đảng.

Sự phê phán nhằm vào cách thức dàn xếp và thông qua những quyết định tác động trực tiếp đến một địa điểm vừa có tính chính trị cao, lại có ý nghĩa chính trị-lịch sử với đảng cầm quyền.

Chẳng hạn, theo ông Võ Văn Kiệt:

"Nếu thấy cần thiết, Quốc hội nên lấy ý kiến nhân dân...tổ chức theo những phương thức mà nhân dân có thể tham gia thực sự chứ không phải chỉ lấy ý kiến nhân dân cho có lệ."

Vị cựu Thủ tướng còn nói người dân phía Nam không hề được hỏi ý kiến gì vì cuộc triển lãm về dự án Hội trường Ba Đình được tổ chức chỉ ở Hà Nội.

Riêng với báo chí và giới chuyên môn, chuyện tưởng như đã chấm dứt sau khi giáo sư Phan Huy Lê, Chủ tịch Hội Khoa học Lịch sử Việt Nam bày tỏ sự ủng hộ cho kế hoạch xây mới nhà Quốc hội.

Trả lời đài BBC hồi tháng Năm nay nay thì với dự án mới, "khu di tích Hoàng thành sẽ được bảo vệ toàn vẹn và nghị quyết hồi tháng 4.2007 của Quốc hội Việt Nam chính thức giải quyết một vấn đề kéo dài gần 4 năm nay."

Thế nhưng sự kiện tờ Đại Đoàn Kết đăng thư của Đại tướng Võ Nguyên Giáp, và sau đó được khen trên một tờ báo khác trong Nam cho thấy vấn đề vẫn chưa ngã ngũ.



Liên kết bài viết gốc:
bbcvietnamese

Monday, November 5, 2007

Đậu phụ nhân hạt mơ




Nguyên Liệu:

1: Sữa tươi 450g, bơ 50g
2: Đường 60g, keo rau câu 2 muỗng cạnh
3: Nước nhân hạt mơ 2 muỗng cạnh ( hoặc các bạn có thể dùng nước trái cây nguyên chất thay thế cũng đc)
4: Đường thắng: đường cát 100g, nước nóng 4 muỗng canh.

Cách Làm:

1: Đem nguyên liệu (1) nấu sôi, nguyên liệu (2) trộn đều rồi đổ vào nguyên liệu (1), nấu hoà tan, tắt lửa, cho nước nhân hạt mơ vào khuấy đều, đổ vào khuôn để đông (3.h)

2: Đường bỏ vào nộ, khuấy liên tục, để lửa nhỏ cho đường chảy ra, đổ nước nóng vào, nấu khoảng 1 phút, tắt lửa để nguội, thành đường thắng.

3: Đậu phụ nhân hạt mơ cắt miếng, cho đường thắng vào.

Mẹo Nhỏ : 1. Đường khi thắng, nhiệt độ rất cao vì thế khi đổ nước nóng vào nên cẩn thận, tránh bị bỏng.

2. Có một cách anh khắc là thêm nước đường và trái cây.

Những ngày kinh khủng ....

Tối thứ 7, thằng Tee bị đụng xe, cả nhà nháo nhào lên
Mình chạy ra thì thấy nó nằm dưới đất, chả nói năng gì, chỉ toàn rên ư ử trong cổ họng thôi
Nhìn qua thằng nằm bên cạnh, nó mà không bị nặng như thế (bong cả mảng da đầu!) chắc mình dậm cho nó dập mặt luôn rồi x-(
Hai tay nâng đầu nó lên, mắt nó trợn trắng, tay chân lạnh ngắt, mình lay mãi mà nó không có chuyển biến gì, quay lên kêu Phúc với Mỹ về nhà lấy xe, còn mình thì xoa xoa đầu dò tìm coi có chỗ nào bị thương không... May mà không có chỗ nào, vậy thì lí do gì mà nó bất tỉnh như thế????
Bỗng nó rên to hơn, giọng có thay đổi, mình ghé sát nghe nó nói, rồi hỏi vào tai nó, "đau chỗ nào hả?", nó lẩm bẩm: "đau hết mình mẩy..." Ôi trời, dù gì cũng đỡ rồi...
Xe tới, Phúc với Mỹ chở nó đi bệnh viện, mình theo sau, xui ơi là xui, xe hết xăng giữa đường, đành chạy bộ :((

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


Lên bệnh viện thì nó đỡ, thấy nó cũng tỉnh phần nào, trả lời bác sĩ được, mừng trong bụng, nhưng mà nó cứ hỏi hỏi hoài, có một câu hỏi hoài, "tao bị làm sao vậy?" Cứ chốc chốc nó lại khều khều, hỏi hỏi, nghe mà xót ruột, hong biết có khi nào nó cứ hỏi vậy hoài, chắc chết quá :(

Nhưng mà may, về nhà ngủ một đêm tới sáng, nó cũng nhớ ra, nói chuyện bình thường, hix, cám ơn trời phật T___T

Nó vừa bị xong, thì tối đó, tới lượt mình trúng gió, cảm liệt giường, nằm rên hừ hừ, trời thì mưa ì đùng, nghĩ lại sao ổng ác ghê, lúc cần ấm áp thì mưa gió, lúc cần mát mẻ thì nắng nóng cháy da, khốn thiệt!

Ngủ li bì cho gần một ngày trời, sáng ra mặt đù luôn...

Mấy hôm nay nhà xảy ra tùm lum chuyện, trong khi hàng chẳng bán ra được, rối tinh rối mù lên, không biết đến bao giờ mới thay đổi được đây....

Không lẽ khi xưa đói khổ như thế còn sống nổi, giờ cỡ này mà chết sao?
Không đời nào.

Nhắc lại một câu của eminem cho có khí thế: "You only get one shot, do not miss your chance to blow..."


Bệnh ùi...


Trời đông lạnh lại về, thêm một mùa lạnh lẻo cô đơn, mấy hum nai tuyết rơi đầu mùa cái lạnh của đông làm cho em nó cứ sụt sịt hoài. Dù mặc ấm tới đâu thấy vẫn lành lạnh lắm á.
Mới hum qua đây còn tung tăng dắt xe ra chạy ra chạy vô vậy muh sáng ra cái người yếu đi luôn, nghẹt mũi ắt xì quá chừng cái người nóng rang hik lên lun cái đầu thì nặng trĩu như búa bổ vậy.



[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


Tối thì không ngủ đc sáng ra lại thêm cái thiếu ngủ nữa đi muh con mắt cứ nhắm mắt mở a... đón xe đi học thì lại quên trình vé ra làm ông tài xé tới kêu mới hay...không bik cái hồn đang ở đâu muh cái thân xác rả rời thế này kô bik nữa...
Nước mũi chảy tèm nhem hik trơn i như con nít vậy, nước mắt lại chảy nữa...ngoài trời lạnh ơi lạnh lun -10 độ ùi mắt ướt ướt cảm giác đc đang bị đông đá á ghét quá đi.
Bệnh vậy em nó lại không chịu ở nhà nằm nghĩ đâu, em nó không muốn nghĩ học dù rất muốn nằm nhà... nghĩ học lại mất bài theo kô kịp người ta sao ráng lội lên trường vậy...
Leo lên những bật cầu thang muh nặng trĩu đôi chân nhất muốn kô lên nữa, sao cái người không còn một sức lực nào thế không bik...

Anh bệnh em cũng bệnh...không thể chăm sóc cho nhau gì hik.
Không bik anh đở chưa nữa chứ nói chóng mặt hoài kô bik ra sao...
Còn bé thì đau cổ đau cái đầu...sổ mũi ghét quá à i như con mèo vậy á....tèm nhem ra hik ...
Trời lạnh quá anh ơi....
Thèm có hơi ấm của anh quá à >:D<

úi ùi...hết giờ ùi phải đi ra ngoài thui...không viết viết nữa...




Saturday, November 3, 2007

Tuyết rơi đầu mùa


Bình minh hé sáng choàng tỉnh sau một giất ngủ dài đầy mộng mị...
Ta đến bên khung cửa sổ kéo rèm ra một khung cảnh thật lãng mạn một khung cảnh thật nên thơ..
Trên trời cao đang buông xuống muôn ngàn bông hoa tuyết trắng xoá, tuyết rơi tuyết bay trong gió vướng lại trên cành cao động lại trên thãm cỏ úa màu như một tấm thãm trắng xoá trải dài trên mặt đất.

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


Tuyết rơi đầu mùa nên tuyết vội tan mau lắm chỉ kịp ngắm nhìn 1 xíu rồi tan rồi thêm bông tuyết khác rơt rớt xuống cứ thế nên ta đc ngắm tuyết đến quên thời gian.
Ngồi bên khung cửa nhìn ra tuyết nhuộm trắng cả bầu trời trắng cả mái đầu của người đi đường qua lại...
Lại có người chạy trốn trong trời mưa tuyết thế này...trời kô lạnh lắm đâu 0 độ c mà
Trong đó có ta... lang thang ngoài trời tuyết những bước chân vội vã để không bị ướt người không bị lạnh nhưng cũng không quên lưu lại vài bô hình của ngày đầu mùa đông thế này.
Tuyết chỉ đẹp một lúc nào đó thôi, khi ông trời oi bức thì tuyết sẽ tan ra thành nước rồi mọi người đc một phen bĩu môi "dơ thật" trong đó cũng có ta.
Có lẽ mọi người và ta điều vậy chỉ yêu cái đẹp của tuyết mới rơi mà thôi.
Bầu trời âm u ánh đèn đường đã sáng, dưới lòng đường làng tuyết trắng hắt hiu mờ dưới ánh đèn tan dần trong lòng đất.
Người đi đường đc một phen mĩm cười " tuyết rơi soi sáng đường ta đi" vì màu trắng của tuyết giúp 1 phần mang lại ánh sáng về đêm cho người đi đường và có cả ta nữa.

Một mùa đông lại đến...
cái lạnh sẽ quay về
bông tuyết trắng lại rơi...
ta cô đơn giữa trời hoa trắng...




Funni Hippo and Dog....

Hôm nay vô tình lang thang trên Google, thấy lại chú hà mã vui tính này, nhớ lúc cái máy tính của mình chưa có internet, toàn xem trong mấy cái đĩa soft bán ngoài tiệm, giờ xem lại vẫn còn thấy hay :D



Nhấn vào link bên dưới để xem tiếp, tui không có post bên ngoài vì sợ nó load lâu làm nặng thêm cái trang nhà ^^!

Chúc vui vẻ :)

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


Mai mốt chớ có dại mà chơi với mấy thằng bự con =))


Hát nè....


Làm chiện gì kì cục nè :"> ....


Một bài nhạc cực kì dơ :-& he he ...


Trò này ai dám chơi hong? ;;)


Mai mốt đừng có dại mà làm thế, ngu cả đời luôn =))


Tui cũng muốn ăn "đạn" đó nữa =P~


Đừng có thách ;))


Rủ bạn gái mà làm thế, chắc nó từ luôn quá 8->


Cái gì cũng phải từ từ, gấp quá hong nên =))


Còn nhiều nữa, thử lên Youtube search từ khóa hippo and dog, nhiều cái coi xong cười muốn bể bụng ^^

Friday, November 2, 2007

Mình không bao giờ thua

Vâng, cuối cùng thì mình cũng đã nghe được lời ấy.
Xin hứa với đời, thằng Sang này vay gì sẽ trả đó, không nợ một ai đâu, hãy yên tâm đi
...

Mình là ai? Ngồi nhìn, nghĩ, tính toán, trang giấy cứ nhòe ra, cố tìm cho ra một con đường mà mình có thể đi
Tôi phải làm sao?
Tôi đòi hỏi quá cao chăng? Không, tôi không đòi hỏi cao
Tôi cảm thấy như thế là vừa đủ...
Vâng, bầu trời đã đủ rộng để tôi sải cánh.

[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


Tôi hết cảm thấy giận rồi
Đây là lần đầu tiên, tôi không còn thấy điên lên khi cãi đuối lí, hay khi tôi bị oán trách một điều gì đó
Thay vào đó, là một cảm giác nặng nề, nặng trĩu...
Cả buổi chiều toàn nghĩ miên man
Rồi tôi sẽ về đâu ?

Tinh thần cứ đi xuống, thảm hại quá chừng
Nhìn vào gương, thần sắc như thây ma
Cảm giác mệt mỏi muốn buông xuôi cứ tràn ra, chui lòn vào từng thớ thịt
Nhũn người...

Nhưng cứ lẩm bẩm
Nói đi nói lại một câu lảm nhảm như thằng điên
"Mình không thua, mình không thua, mình không thua..."


Mình không bao giờ thua!

Thursday, November 1, 2007

You dont know - E ft. 50 Cas LB



[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


[Intro]
Shady.....Yeah.....

[Chorus]
Who run it?
You know the acting like ya don’t know
We run it
You do know but the acting like ya don’t know
Who run it?
You know the acting like ya don’t know
We run it
And you don't know but ya acting like ya don’t know
You know the acting like ya don’t know
I tear the club up fo sho
This flow is gon’ bring mo dough
And you don't know but ya acting like ya don’t know

[50 Cent]
Now homey I say I runn it, runn it cause I’m in control
Hipnotique, Hennessy, a couple shots of Patrón
I have ya feeling alright, I get ya high as a kite
Party-poppin shawty says she coming with me tonight
I ain't shoulder leaning, I ain't snapping and popping
Either I’m bobbing my head or I’m just standing there watching
I’m a hustler I hustle, you can tell that I’m paid
And I protect what I got, I’m in the house with my blade
Nigga you front you gon' get it, OK now maybe I’ve said it
Cause I want you to tri-ip, yea I be on that shit hit
You should see when I’m stuntin’ I flash the stones to be wanton
Push the whip, see me rollin’, you can tell that I’m holdin’
I’m just doing my thang, you know the units the game
I got my grimey Shady with me you front he’ll have to get me
Off your ass I’ll pay the lawsuit and laugh
Haha its not a big deal it’s nothing but some cash
Lets Go…

[Chorus]
Who run it?
You know the acting like ya don’t know
I tear the club up fo sho
This flow is gon’ bring mo dough
And you don't know but ya acting like ya don’t know
Who run it?
You know ya acting like ya don’t know
I tear the club up fo sho
This flow is gon’ bring mo dough
And you don't know but ya acting like ya don’t know

[Eminem]
When me and Fif’ got together to do this music
The more we became enveloped we just developed a fellowship through it
It’s no pretend shit its friendship mi nemesis es su nemesis
Same for him it’s just media see to them images it’s just images
But this shit is no gimmicks this is blood-in and blood-out
When there’s beef you just gotta know when to butt-in and butt-out,
If there’s a problem we solve it, we don’t resolve it
It usually just evolves into one big brawl and we all get involved in it
We should all get a merit, cause most beef we inherit
And wear it like a badge of honor pass it around and share it
And let it go to whoever’s holding the most current beef on their shoulders
And the soldiers got their backs till it’s over
But tonight, we aint come in here to beef with nobody
We came to party - Banks, Cashis and Mr. Ferrari
So it’s Shady Afterm-izzath back in that ass
You wizz-ass, come-izzon, what kinda fizz-uckin quzzition is that?


[Chorus]
Who run it?
You know the acting like ya don’t know
I tear the club up fo sho
This flow is gon’ bring mo dough
And you don't know but ya acting like ya don’t know
Who run it?
You know the acting like ya don’t know
I tear the club up fo sho
This flow is gon’ bring mo dough
And you don't know but ya acting like ya don’t know

[Cashis]
Pistol play ricochet say where the victim lay
Slumped over bleedin, J.F.K
H.K. to ya chest plate, cave
I will ride to the death, do you rep thatta way?
Forever I’ma be a Shady 7-4 gangsta
Plus I’ll survive everything you got in that chamber
I thrive off of danger, jumpin in all beef
You keep talking shit, now the squad can call me

[Lloyd Banks]
Enough holding back the steam, Em let off a magazine
Dapper Don, Cap’ of Queens, mixed in with Cashis creams
Started off with half a dream, developed into what you see
Telling ain't my cup of tea, can’t tell I’m a fucking G?
I’m all automatic when I’m at it, start static and you splattered
Shit shattered, I’ma walking bitch magnet
Spit it how I live it live it always to the limit
And I’m always on my pivot for my digits you dig it?
So………

[Chorus]
Who run it?
You know the acting like ya don’t know
I tear the club up fo sho
This flow is gon’ bring mo dough
And you don't know but ya acting like ya don’t know
Who run it?
You know ya acting like ya don’t know
I tear the club up fo sho
This flow is gon’ bring mo dough
And you don't know but ya acting like ya don’t know
Who run it?


[Outro - Tony Yayo]
You know what this is..
Shady.. G-Unit.. Aftermath..
Lloyd Banks.. Cashis.. Marshall Mathers.. Ferrari F-50..
It's a movement.. You can't stop it..
I'm talkin' to yal, Tony Yayo..
Go.......

Eminem - Lose yourself

Eminem - Lose yourself
Chợt cảm thấy tinh thần cứ gettin down hoài, lò mò vào nghe nhạc, chợt nhìn thấy bài này, mình vẫn nghe, vẫn xem clip này mãi, 8 mile thì cũng coi nát rồi...
Cứ như thế, mỗi lần mình lại tự nhủ mình: "You only get one shot, do not miss your chance to blow..."
Vâng, tôi sẽ không bỏ qua cơ hội duy nhất của mình đâu...



[ nhấn vào đây để xem tiếp ]


Look, if you had one shot, or one opportunity
To seize everything you ever wanted-In one moment
Would you capture it or just let it slip?
Yo

Verse:1
His palms are sweaty, knees weak, arms are heavy
There's vomit on his sweater already, mom's spaghetti
He's nervous, but on the surface he looks calm and ready
To drop bombs, but he keeps on forgettin
What he wrote down, the whole crowd goes so loud
He opens his mouth, but the words won't come out
He's chokin now, everybody's jokin now
The clock's run out, time's up over, bloah!
Snap back to reality, Oh there goes gravity
Oh, there goes Rabbit, he choked
He's so mad, but he won't give up that
Easy, no
He won't have it , he knows his whole back's to these ropes
It don't matter, he's dope
He knows that, but he's broke
He's so stacked that he knows
When he goes back to his mobile home, that's when it's
Back to the lab again yo
This whole rap city
He better go capture this moment and hope it don't pass him

[Chorus:]
You better lose yourself in the music, the moment
You own it, you better never let it go
You only get one shot, do not miss your chance to blow
This opportunity comes once in a lifetime you betta
{Lose yourself in the music, the moment
You own it, you better never let it go
You only get one shot, do not miss your chance to blow
This opportunity comes once in a lifetime you betta}(2)

Verse:2
His soul's escaping, through this hole that is gaping
This world is mine for the taking
Make me king, as we move toward a, new world order
A normal life is born, but superstardom's close to post mortem
It only grows harder, only grows hotter
He blows it's all over these hoes is all on him
Coast to coast shows, he's known as the globetrotter
Lonely roads, God only knows
He's grown farther from home, he's no father
He goes home and barely knows his own daughter
But hold your nose cuz here goes the cold water
His hoes don't want him no more, he's cold product
They moved on to the next schmoe who flows
He nose dove and sold nada
So the soap opera is told and unfolds
I suppose it's old partna', but the beat goes on
Da da dum da dum da da

[Chorus]
You better lose yourself in the music, the moment
You own it, you better never let it go
You only get one shot, do not miss your chance to blow
This opportunity comes once in a lifetime you betta
Lose yourself in the music, the moment
You own it, you better never let it go
You only get one shot, do not miss your chance to blow
This opportunity comes once in a lifetime you betta

Verse: 3
No more games, I'ma change what you call rage
Tear this mothafuckin roof off like 2 dogs caged
I was playin in the beginnin, the mood all changed
I been chewed up and spit out and booed off stage
But I kept rhymin and stepwritin the next cypher
Best believe somebody's payin the pied piper
All the pain inside amplified by the, fact
That I can't get by with my 9 to, 5
And I can't provide the right type of life for my family
Cuz man, these goddam food stamps don't buy diapers
And it's no movie, there's no Mekhi Phifer, this is my life
And these times are so hard and it's getting even harder
Tryin to feed and water my seed, plus
teeter-totter caught up between being a father and a pre madona
Baby mama drama's screamin on and
Too much for me to wanna
Stay in one spot, another day in monotomy's
gotten me to the point, I'm like a snail
I've got to formulate a plot or end up in jail or shot
Success is my only mothafuckin option, failure's not
Mom, I love you, but this trailer's got to go
I cannot grow old in Salem's lot
So here I go it's my shot.
Feet fail me not, this may be the only opportunity that I got

[Chorus]
You better lose yourself in the music, the moment
You own it, you better never let it go
You only get one shot, do not miss your chance to blow
This opportunity comes once in a lifetime you betta
Lose yourself in the music, the moment
You own it, you better never let it go
You only get one shot, do not miss your chance to blow
This opportunity comes once in a lifetime you betta


You can do anything you set your mind to, man