Navbar


New: Biggest Hiphop News in Vietnamese - DUNKARE MAGAZINE [ Click here to visit ]

Friday, August 31, 2007

Nhớ anh wá

Trời hum nay lạnh quá chừng lạnh lun xuống còn có 8 độ à. Chòang khăn cổ đỏ muh vẫn lạnh ơi lạnh. Ước gì đc đi cùng anh đc anh ôm eo cho bớt lạnh,>:D< đc anh nắm đồi tay sưởi ấm cho bớt lạnh. Mà không đc vậy ùi, xa lắc xa lơ...:( Nhớ lắm...Nhớ những ngày còn ở kề nhau, nhớ những lúc ngồi trên ghế đợi anh đi công chiện về muốn nhảy ra hù anh một cái, mà...Không lần nào đc...Vì chổ đó nhìu thợ quá chừng. :">
Nhìu lúc buổi trưa vào kho nằm võng nghĩ, nằm nằm đợi anh vô để giã bộ nhắm mắt cho kê mặt lại rằng để hù...Mà mỏi lận anh bước vô mừng quá ngồi dậy cái hư kế hoạch lun hihi. Nhớ lắm.
Còn bây giờ...Chỉ nhớ lại mà thấy...Tiết ghê... :-P
Còn bây giờ...Xa nhau nhưng lòng vẫn ở cùng nhau.
Buổi trưa onl...Đọc bài của anh post "chẳng thà không biết thì thôi" tự dưng sụt sịt trong lớp à, mau mau quẹt hết ùi đọc lại lần nữa sụt sịt típ...Cũng may tới giờ vào lớp hem thui ăn vạ lun ùi.
Nghĩ làm hôm nay muốn về sớm onl để nói chiện với anh để đc gặp anh, mà cứ lanh quanh đi chợ mua đồ ăn mua đồ dùng ùi cũng về nhà trễ. Vừa mới onl thì anh phải bb đi công chiện rồi. Thật tình không muốn tí tẹo nào hết, nhưng...nhưng là công chiện mà, về khuya nữa chắc không gặp đc rồi. AHHHH
NHỚ QUÁ ÀH. Nhớ anh se sẻ ghê lun
:x

Không có thời gian...

1 ngày có 24 tiếng. Đi học, đi làm, không hơn nữa ngày rồi thời gian đâu muh onl thời gian đâu muh ngủ. Lúc này ngủ có 5-6 tiếng à người hơi mệt.
Học 8h thì chịu thức sớm thì kịp học, còn đi học lúc 9h làm biếng ngủ thêm 1h là trễ học chạy theo xe mệt chik lun.

Sáng phải nấu cơm chiên trứng tắm rửa rồi cho cơm vào hộp đem theo chứ không có thời gian ngồi yên vào bàn mà ăn nữa, có ly sữa cũng không kịp uống nữa, phải đổ thôi ùi lon ton cong cẳng mà chạy ra trạm xe.
Đứng đón xe lửa lạnh tay ơi là lạnh lun, lấy hộp cơm ra ăn. Hình như ai cũng nhìn mình bằng 4 cặp mắt vậy, có ai giống mình đâu chứ nè. Ăn chưa hết xe tới ùi lại phải dẹp vô. Xíu lên xe ăn tiếp hihhi.
Chị Thanh gọi hỏi tối nay có đi coi bắng pháo bống không...Suy nghĩ không bik đi kô nữa. Phải đi làm đó mà, phải về sớm onl gặp anh nữa mà. Mấy hôm rồi không gặp đc. Mà có gặp thì nói đc vài câu ùi phải out à. Ghét lắm.
Tối mơ thấy có anh mà giấc mơ kì cục lắm kìa, cứ chập chờn hoài không rõ gì hết...Thức dậy bùn bùn nhớ quá chừng lun.
Ngồi thẩn thờ thì lại nhơ... Nhớ thì lại bun....Bùn lại sụt sit...Cứ vậy hoài hao mòn gầy gò lun. Thương lắm người ơi.

Thursday, August 30, 2007

Tôi là Kiến

Sang viết "Tôi là Kiến" từ lúc nghe ý tưởng của Vikey, anh ta bảo đang có hứng, sẵn thêm mấy đứa bạn muốn viết truyện tranh, về một thế giới loài kiến. Thấy hay hay, vì mình cũng đang thích mảng này, mà đang thiếu lửa, hihi :P , thế là suy nghĩ, lang thang trên Google, rồi wikipedia, tìm hiểu về kiến. Thấy nó nhỏ vậy mà lắm điều gây kinh ngạc, như biết chăn "bò", biết trồng "lúa", trồng "nấm", v...v... Mà tài liệu về nó cũng khó tìm thật, ít ỏi, chỉ có tiếng anh là nhiều, mà tiếng anh thì coi muốn nổ đom đóm, ngu bẩm sinh mà :(

Ý tưởng viết về một xã hội kiến chan hòa tình yêu, một xã hội kiến công bằng, siêng năng lao động, có kỷ luật đã trở nên cũ kĩ. Thử suy nghĩ về một xã hội kiến mang tính "người" hơn, ích kỉ, lợi lộc, toan tính, giết chóc lẫn nhau, và cả mưu đồ thống trị thế giới nữa! Tại sao không? Hãy bước vào thế giới kiến...

Sang sẽ cố viết tập 2 trong thời gian nhanh nhất, nhớ đón xem tại ngôi nhà nhỏ nhé! >:D< ------------------------------------------------------------
Tôi là kiến
[Tập 1 ] - Tổ kiến

...
Tôi cựa mình.
Thằng nhóc kế bên dường như cũng khó chịu nên cũng uốn éo qua lại.Thật ồn ào! Bên ngoài lúc nào cũng ồn ào, kể từ khi tôi thức dậy, lúc nào cũng như thế... Tiếng la hét, hối thúc, tiếng bước chân, tiếng cười, có cả tiếng khóc thút thít của ai đó nữa, tôi không rõ, mà cũng không màng quan tâm, đầu óc rỗng không, dường như tôi với khoảng không mà tôi đang lấp đầy cũng chỉ là một.
Tôi nằm im, nhìn qua lớp màng trắng đục, mù mờ vì thiếu ánh sáng. Tôi thử giơ tay cào cào lớp màng, nhưng yếu quá, cái cẳng tay trắng muốt, gần như là trong suốt của tôi chả làm gì được lúc này, thật chán. Đành nằm im, thả cho trí tưởng tượng đi lung tung...
Và tôi cứ nằm đó, tưởng tượng đủ thứ chuyện linh tinh mà tôi có thể nghĩ tới. Một cái bóng đen mập mạp bước ngang qua. Tôi không thể nhìn rõ, vì lớp màng quanh tôi quá dày, mà cũng không cần thiết phải nhìn. Những ngày đầu tôi còn ngạc nhiên và tìm hiểu, nhưng càng về sau, cái bóng ấy quen thuộc đến nỗi tôi có thể phân biệt được 'nó' đang no hay đang đói. Và cũng như mọi ngày, 'nó' khẽ nhấn nhấn vào lớp màng, mà tôi không thích thế chút nào, chừng nào chạm được vào tay tôi, hoặc đầu tôi, thì 'nó' mới dừng lại, thoáng suy nghĩ, tôi đoán vậy, rồi tiếp tục đến thằng nhóc kế bên tôi làm nó ẹo qua ẹo lại, cười như điên. Riêng hôm nay, 'nó' dừng lại khá lâu trước tôi, bỗng có một giọng nói ồm ồm: "Gì thế bà 76?". Tiếng hắn nghe như sắp bị siết cổ chết đến nơi, tôi đoán là hắn to con, hoặc ít ra, cũng có chức tước cao lắm. Tiếng cái bóng mập thở dài: "Cái trứng này chắc thối rồi, tôi chả thấy nó cựa quậy".
"Vậy thì hủy nó đi!". Cái giọng ồm ồm nói mà không dành ra một giây suy nghĩ nào.
Trời ơi! Vậy là tôi sắp chết ư? Chỉ vì tôi ít cựa mình, chỉ vì tôi không cười ngằn ngặt như một đứa điên, chỉ vì tôi hay mơ tưởng, mà họ xem tôi như một xác chết trong tổ ư? Tôi sẽ bị giết khi tôi còn chưa ra khỏi kén, chưa được là một con kiến thực thụ hay sao?
Hàng mớ câu hỏi vang lên, đầu óc tôi hỗn độn....
"Tôi còn sống! Tôi còn sống!"
Tôi cố hét lên, nhưng... Thật kinh khủng, tôi chưa biết nói!
....

(còn tiếp)

Wednesday, August 29, 2007

MỘT NỬA BÀI THƠ - Thơ Lâm Thanh Nhi

MỘT NỬA BÀI THƠ

Viết chưa xong
Đành tặng nửa bài thơ
Nợ chưa trả
Đành sống với một nửa lòng tha thiết
Giận Tạo hoá ban chi trò cay nghiệt
Cho người yêu thơ không viết nốt nửa bài
Cho người yêu ta không yêu hết
Một nửa đời còn lại...

--------------------
Lâm Thanh Nhi


Chữa lại bài thơ
Cứ đọc, rồi lại thấy không hay, lại chữa, lần này là thấy tạm được
Không hiểu là do mình cầu toàn quá, hay là do mình dở quá....
Thôi, cố chữa thêm lần này nữa, mong là lần sau coi lại không thấy dở.

Vợ & Chồng

Bài viết của Thiên Bình đăng trên mục Tình yêu - Hôn nhân - Gia đình; báo Phụ Nữ.

Ngày đầu tiên mở màn cho cuộc sống có vợ có chồng mới mẻ, vợ thủ thỉ "Mình xưng hô với nhau là vợ vợ chồng chồng nhé, nghe cứ yêu yêu làm sao" . Chồng mỉm cười, khẽ cốc lên trán vợ, chun mũi: "Vợ chỉ được cái ... đáng yêu". Vợ cười hì hì.
Sáng sáng, vợ và chồng cùng dậy sớm, chạy bộ ra công viên gần nhà tập thể dục. Vợ cứ ríu rít bên chồng, tíu ta tíu tít chỉ cho chồng một nụ hoa còn đọng sương mai. Vậy mà chồng cũng chăm chú, mặt đầy vẻ thích thú, rồi bất ngờ ngân nga tặng vợ mấy câu thơ vừa sáng tác xong: "Sớm mai hoa e ấp. Sương còn đọng long lanh. Vợ nhìn hoa say đắm. Chồng nhìn vợ đắm say". Vợ đỏ bừng mặt (chồng rất nể khoản này của vợ, cứ như con gái mới lớn đang bị tán tỉnh).
Một buổi tối, chồng thấy vợ lúi húi cắt cắt dán dán gì đó ở đầu giường, bèn mon men vào xem thì vợ quay sang lừ đôi mắt một mí: "Chồng ra ngoài chút, khi nào vợ cho phép mới được vào". Chồng làm bộ mặt tiu nghỉu nhưng rồi cũng phải chấp hành. Lát sau, vợ đi ra cười lỏn lẻn: "Chồng vào xem kìa". Chồng chạy vào ngay, thấy trên đầu giường, vợ dán một tờ giấy màu hồng, chữ màu đỏ được vợ viết tay nắn nót: "Nguyên tắc chung sống hòa bình: Vợ và chồng không được để bên thứ ba biết vợ chồng giận nhau (nếu có)". Chồng ngẩn tò te, đưa tay bóp trán. Ý là thế nào nhỉ? Vợ nhìn chồng rồi phá lên cười: "Tức là, nếu vợ vào chồng có giận nhau thì trước mặt người thứ ba, vẫn phải ngọt ngào với nhau, không được để người ta biết là mình có giận, chồng hiểu chưa chồng?". Vợ nghiêng nghiêng người ngó khuôn mặt ngơ ngác của chồng, chồng "à" lên một tiếng rõ to, rồi đứng nghiêm đưa tay lên trán: "Chồng xin tuân lệnh". Ôi, chồng ngoan!

Rồi cũng đến lúc nguyên tắc đó được áp dụng. Vợ lẫy chồng chuyện bé xíu xiu, chồng nói gì cũng ậm ờ, chồng chọc cười mà mặt vợ vẫn lạnh như tiền. Ngay chiều đó có anh trai và chị dâu của vợ ghé thăm. Thế là, ngoài sức tưởng tượng của chồng, vợ vui vẻ nói chuyện, cười với chồng, nhìn chồng âu yếm. Đúng là anh chị không hề hay biết vợ đang giận hờn gì chồng. Anh chị về rồi mà vợ vẫn líu lo, ơ hay, vợ hình như quên là đang giận chồng rồi kìa. Thấy chồng cứ cười bí hiểm, vợ như nhớ ra, rồi nhéo chồng một cái: "Thấy vợ làm gương giỏi chưa, thì nhờ nguyên tắc ấy mới mau hòa bình đó". Chồng gật gù.

Vợ sinh cho chồng một bé gái xinh xắn. Cái miệng duyên hơn cả vợ, vợ ít gọi chồng là ... chồng nữa, mà "Ba ơi lấy giùm mẹ cái khăn". Chồng nghe lạ tai, thích thích. Mà rồi, chồng thấy nhớ cách vợ gọi "Chồng ơi". Chưa kịp góp ý với vợ thì vợ thở dài: "Ui chà, sao dạo này chồng toàn kêu là mẹ chứ không là vợ nữa?". Ơ, thì ra là chồng cũng vậy, mà chồng quên mất.

Em bé hơi cứng cáp một xíu là cuối tuần vợ chồng cho đi cà phê cùng. Chồng lưng đeo balo, tay bế con, ung dung đi trước, nhìn chồng trẻ cứ như cậu sinh viên. Vợ đi sau, tay mang cái nôi như giỏ xách. Chọn một góc ấm cúng, vợ để nôi lên bàn, chồng đặt con vào. Rồi, chồng và vợ vừa nhâm nhi cà phê, vừa nói chuyện, và ... ngắm con.

Vợ và chồng, mỗi ngày là một ngày vui.


8-> Thiệt tình là coi nó nhớ bé ghê :-*

Tuesday, August 28, 2007

chẳng thà không biết thì thôi

Chim lạc bầy thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơi
Chẳng thà không biết thì thôi
Biết nhau mỗi đứa một nơi thêm buồn
(Ca dao Việt Nam)
Đúng là chẳng thà không biết thì thôi, giờ biết rồi mà cứ xa xa như vậy, ngày ngày trôi qua thấy chán quá...
Một ngày trôi qua tất bật, dù có em hay không có em. Ngày vẫn hết và đời cứ trôi.
Nhưng sao vẫn cứ mong lại những ngày cũ, vẫn cố ngoái nhìn chỗ ngồi mà em thường ngồi. Bước đến gần cửa mà không dám vào, tưởng tượng là em đang ngồi trong đó, nhìn anh và cười thật tươi, bởi bước vào, nhìn cái ghế trống không, lại càng buồn hơn...

Hôm nay chợt thấy câu ca dao này, đọc nó từ lâu lắm rồi, mà giờ mới thấy nó ứng vào mình. Ngồi từ xa, nhìn từ xa, lo lắng từ xa.
Có người nói: "Hai đứa mày còn chat chit, ngày ngày gặp nhau, tụi tao hồi xưa viết thư tay, cả tháng mới đọc được, vẫn vậy thôi, có chết đâu..."
Cũng có người nói: "Nhìn như Ngưu Lang Chức Nữ á, một năm gặp nhau 1 lần à, hihi"
Mà họ còn có cầu Ô Thước, mình chả có cầu...

Monday, August 27, 2007

...Khổ Thân Tui...

Bon chen, điệu đàng, thấy ghét. ;;)
Nhìn đồng hồ đã là 6h25 rồi. Mà vẫn hứng lên lôi đôi giầy mới ra mang, đâu phải mang không đâu còn thắt cột dây lại nữa... Tốn thời gian.
Ra khỏi nhà trên tay cầm 1 nắm xôi...mặn nữa khét nữa nhão mà... Thảm ghê. :((
Cấm đầu chạy chik lun bik là bị trễ xe buýt rồi...mà chạy coi còn kịp xe không...vừa chạy vừa cắn cục xôi nhìn tức cười ghê, chạy đc nữa đoạn đường thấy cái xe chạy cái vù ngang hix... Tức ơi là tức, phải đuổi theo nó, nó đang ngừng trạm phía trước, mà đôi chân ngắn ngủn của mình sao chạy lại bằng 4 bánh xe to đùng cơ chứ.
Ngậm ngùi đi chậm lại lấy hơi để....ăn.
Xem lại giờ xe buýt 6h52 mới có 1 chuyến nữa nghĩa là phải đợi thêm 20 phút nữa.
Mà tức cái là bẳng giờ xe chạy 6h32 nó mới chạy ngang muh mới có 6h30 nó chạy ngang ùi...Tại nó chạy sớm mới trễ 1 chuyến xe tức ghê gớm.
không lẽ ngồi chờ 20 phút vậy sao. Đâu được.
Chạy bộ tới trạm xe lửa đón xe lửa đi cho nó nhanh.
Chạy tới ngã 3 dừng đèn đỏ. Đi từ từ nhìn đằng kia thấy nhỏ kia cũng đang đi tới muh nhanh ơi nhanh, nhưng không để í chút thấy nó đi qua mặt cách xa mình 1 đọan lun... Mình cũng đi nhanh lắm mà gặp nhỏ này còn nhanh hơn nữa. Chân dài có khác. Bùn 5s.

Tới trường vẫn còn sớm 30 phút lận. Đi ăn cháo...Tự dưng có 1 cái gì đó nó lén lúc nhối lên trong đầu nghĩ muh ngại ghê...Hết mún ăn lun.
8h có tiết học mới, mà hôm nay học 8 tiết toàn ngồi máy tính không à.
Ngồi ngoài hành lang đợi hoài đợi hoài không thấy ông thầy đến... Rõ ràng thời khoá biểu là 8h đúng muh.
Đợi tới 8h 25 lun. Có 1 bà cô đi ngang quá nắm đầu bà lại hỏi....
Bả nói để bả gọi cho ông thầy hỏi coi sao... Hix ông thầy nói trong thời khoá biểu của ổng tới 9h mới có tiết học này... Ai cũng la lên hik...Tức muh.
Cái bà cô mở cửa cho vào lớp mỏi đứa chọn 1 máy... Vào net chơi ...
Còn bé vào nhà viết bài...Mà hình như quên pass ùi hay tại cái con IE không đăng nhập đc hix...Không bik sao...viết lưu file lại.
.... Thì ra là quên pass hihihi :P

Hum nay chắc bé không onl đc quá...Bé đi làm. Về thì trễ lắm...
Không bik onl đc kô nữa.
Sẽ nhớ anh lắm ...Muahhh
>:D<
:-* :-*

Sunday, August 26, 2007

...Bùn...

Hôm nay mình đi ăn SN đứa cháu...Tại nó kêu mình tới bằng Dì lận. :-P
Tòan là con nít cũng có người lớn nữa...Mình kêu bằng chị.
Nói là đi dự SN chứ thật ra tới đó ngồi đợi đc ăn với cắt bánh đưa quà rồi về, chứ đâu nói chiện với ai đâu tòan người lớn bạn chủ nhà thì họ nói chiện họ mình chỉ đi ra đi vô rồi ngồi nhìn tụi nhỏ giỡn. 8-|
Thật là chán tưởng tượng rằng i như bị bỏ rơi vậy. Thật lạc lõng giữa mọi người. :(
Người ta chụp hình, mình cũng bon chen chụp hình...Chụp cho chủ sị đó mà.
Chán không gì chơi select cái máy chụp hình, xem lại hình cũ, xem lại hình của mình và anh. :x
Cảm giác nhớ vô cùng.
Bùn bùn...Lâu lâu lại xem đồng hồ mấy giờ rồi, nói với anh hum nai về sớm để onl chat với anh mà, nhưng chưa về đc.
Đi kíêm chổ ngồi nhìn nhìn tụi nhỏ chơi.
Ước gì mình cũng nhỏ như vậy khỏi lo chiện gì cả, vô tư đùa giỡn tháo quà, <:-P nhưng thật tế không phải vậy.
Lại nhìn đồng hồ...Thấy có người về lật đật từ giã về theo.
Không muốn anh chờ lâu...
Đường vào nhà phải mất 1 đoạn lân.
Trời về chiều tối lạnh lạnh, nhưng kô kéo áo khóac lại...Vì mún cho gió thổi cho cái lạnh thấm vào người đến nổi rùng mình nhưng cũng kô kéo áo lại gì cái lạnh muh nhớ anh nhiều hơn đc ao ước tửơng tượng chút nữa về có anh sưởi ấm. >:D<
Có anh ôm vào lòng, nhưng sự thật thì không phải rằng chẳng có anh kề bên rằng về nhà kô có anh.
Bước vào căn nhà trống người mới rõ sự thật là vậy mà...Chỉ là tưởng tượng...
Một cơn bùn lại đến...

dịch vụ mail của ngôi nhà nhỏ

Một số tính năng:
+ Địa chỉ email dạng: tênbạnchọn@aiei.us
+ Dung lượng: 2048 MB (còn tiếp tục tăng hằng ngày).
+ Hỗ trợ AJAX, POP3 v...v....
+ Chức năng tự động lưu mail khi đang soạn thư.
+ Giao diện tiếng Việt (hiệu chỉnh trong Options).
+ Tính bảo mật cao.
+ Không cần phải xóa thứ gì, mỗi ngày bạn sẽ được nhận thêm 0.4 MB, tức là bạn sẽ có dung lượng mail 3GB vào giữa năm 2008.
+ Hỗ trợ hầu hết mọi trình duyệt, mọi ngôn ngữ.
+ Tất nhiên, mọi thứ ở trên, là FREE!


Bạn nào quan tâm, vui lòng gửi mail cho ngôi nhà nhỏ, chúng tôi sẽ tạo mail cho bạn trong thời gian nhanh nhất có thể.
+ Email liên hệ: mail@aiei.us
+ Tiêu đề nhớ ghi rõ: "Yêu cầu tạo tài khoản Mail"

cái bóng nắng trên sàn nhà

Hôm nay, đi vào kho thì bất chợt nhìn thấy một cái bóng nắng (*). Gọi là cái bóng nắng, cho nó văn vẻ một chút, chứ thật ra nó là ánh nắng xuyên qua cái lỗ thủng trên mái tôn, rọi thẳng xuống nền đất một cái đốm tròn vo. Tôi gọi nó là bóng nắng vậy. Nó nằm xinh xinh dưới sàn nhà, tự dưng mình chỉ muốn sà xuống mà chơi đùa với nó! Thói quen ư?

Ngày trước, nhà nghèo, không có gì để chơi đùa, tôi đành phải chơi với mọi thứ trong nhà mà tôi có thể bắt gặp. Tất nhiên là có cả nó. Giờ đây, mọi thứ thay đổi rồi, tôi có đủ điều kiện để có thể tự mua cho mình con robo, vài tấm hình hay vài khẩu súng, cây kiếm mà ngày xưa tôi hằng ước ao, nhưng... giờ thì mua làm gì... ^^!

Nhìn kĩ cái bóng nắng một chút. A ha, giờ thì mày không còn tự do, không còn ngang tàng mà tỏa sáng, mà lấp đầy cả trưa hè nữa, giờ thì mày chỉ còn là một đốm nhỏ trong nhà của tao. Tao có thể làm gì mày tùy thích. Che mày lại, quăng mày đi, chụp mày, lấp cát lên mày....

Trong gian nhà tối tăm, mục nát, thì đốm sáng nhỏ như niềm tin, không gì lấp được nó, không gì bắt nó được. Cái bóng nắng cứ đứng đó, ngạo nghễ mà nhìn...

---------------------------------------------------
(*) Cái bóng nắng: một đốm sáng nhỏ trên nền nhà, xuất hiện do mái nhà, mái lá hay mái tôn bị thủng.

Tổng thống vô nguyên tắc

Tổng thống cứu hỏa

TTO - Trong ảnh là Tổng thống Ukraine, ông Viktor Yushchenko, đang nỗ lực dập lửa tại một đám cháy rừng ở Kherson, miền nam Ukraine ngày 21-8.

Theo báo chí địa phương, khi ông Yushchenko trên đường trở về Kiev trên chiếc chuyên cơ Tu-134 thì phát hiện đám cháy. Ông đã yêu cầu phi công hạ cánh khẩn cấp xuống sân bay Kherson, đến ngay hiện trường, giám sát và tham gia cứu hỏa.



ý kiến của tôi:
Đây là một vị tổng thống làm việc vô nguyên tắc. Đáng nhẽ ông ta phải ra một văn bản báo cháy, xong chờ bên Cục Phòng cháy chữa cháy duyệt, vâng, phải chờ duyệt, sau đó mới cho cán bộ đi Mẹc, vâng, phải là Mẹc, dân gian gọi là Mẹc xê đì; xuống kiểm tra tính chính xác của văn bản báo cháy đó, hai bên cùng kí vào bản ghi nhớ, sau đó mới cử các chiến sĩ phòng cháy chữa cháy xuống làm công tác cứu hộ.
Ghi chú: Ngày lễ nghỉ; thứ bảy, chủ nhật vui lòng chờ thứ hai giải quyết.

Saturday, August 25, 2007

hôm nay, tôi đi ngân hàng

vâng! hôm nay, tôi đi ngân hàng.

Xin nói rõ luôn là ngân hàng công thương Việt Nam, chi nhánh đặt tại đường CMT8, chỗ qua gần nhà sách Tân Bình ấy. Chính là nó đó.

Cũng không có gì đáng nói ngoài 2 dòng trên, nhưng thật 'may mắn' là lần này tôi gặp một nhân viên rất 'ấn tượng' (cách dùng từ của tôi), và còn mang theo cả sổ để ghi chép tỉ mỉ nữa.

Đầu tiên, tôi xin một số thứ tự để chờ, việc này không tốn nhiều thời gian.
Kế tiếp, tôi được soi mói bằng chục con mắt của các sẹc-cu-ri-ti, lí do là tôi vừa nghe điện thoại vừa lật sổ ghi ghi chép chép (tình thật là tôi hơi đãng trí, nên lúc nào cũng phải ghi vào sổ), cũng không có gì đáng bận tâm, tôi tiếp tục ... chờ.

Sau đó thì giọng một cô nàng lảnh lót vang lên: "Mời khách hàng số 2126 đến quầy số 5" (là tôi đó)
Tôi trình bày nguyện vọng là nộp lãi cho tài khoản vay, thế là chị nhân viên nói như thể tôi sẽ giành mất cái quyền nói mong manh của chị ấy: "Em điền giấy gửi tiền đi, điền đi, sao không điền???"
Tôi đành phải nói to lên: "Vâng, chị cho em xin cái giấy để em điền, không có giấy sao mà điền..."
Phạch! Tôi cầm, và bắt đầu ghi. Tôi đâu biết đây mới bắt đầu là con đường khổ ải mà tôi sắp đi đâu... Tôi hãy còn vui vẻ...

Sau khi cho chị nhân viên biết số tài khoản, thì rất nhanh, chị tra tra cứu cứu máy tính, 4 phút sau mới có thể cho tôi biết con số tiền lãi (tôi không biết tại sao nó lại đến 4 phút, mà không là 10 phút, lỡ lâu thì lâu cho trót....), chị đọc: "Chín, bảy, một, hai!"
Tôi hiểu ngay là "Chín triệu bảy trăm mười hai nghìn", thế là tôi cứ thế điền vào giấy nộp tiền.
Đơn giản thế mà lắm người cứ bảo là các chị ngân hàng khó tính, tôi chả tin.

Sau là đến giấy kê tiền, nhiều thế nhỉ? Nhưng không sao, chỉ có hai thôi mà.
Sau chị đưa một tờ giấy trắng và bảo tôi kí đi, đây là phiếu thu dịch vụ!
Những 3 giấy!
Nhưng không sao, nhanh thôi, tôi tự nhủ như thế...

Bất chợt có một anh nhân viên, tôi đoán là những người giải quyết các vấn đề vay, đáo hạn gì gì đó của ngân hàng, tới và chìa một chồng giấy dầy cộp: "Chị xem rồi xuất giúp em với!" rồi bỏ đi chỗ khác.
Thế là tôi đợi.
Dù rằng đây là đang là lượt làm việc dành cho tôi.
Tôi có phiếu số 2126.
Tôi là khách hàng đến nộp tiền giúp tăng doanh thu cho ngân hàng.
Nhưng tôi vẫn phải đợi.

Tôi tự nghĩ mình phải mang phong thái của một người kinh doanh, lịch lãm, lịch sự nơi công cộng.
Tôi tiếp tục đợi.
Ngó qua bên trái, tôi thấy một cái tivi đang chiếu một ca khúc của John Lennon gì gì đó, tôi không rõ. Tôi xem xong một bài hát.
Hai bài.
Ba bài...
Tôi sốt ruột nhìn chị nhân viên, mà ban nãy còn đang phục vụ cho tôi, và ôi!!!, nhìn chị thật hạnh phúc.
Nụ cười trên môi chị mới rạng rỡ làm sao, chi quay qua, quay lại, cố trả lời cho kì hết các câu hỏi mà các chị khác đang vây quanh.
Tôi định gọi chị để tôi có thể về nhanh hơn (tôi đang rất bận, dù cố tỏ ra lịch sự), trong lòng có cảm thấy hơi áy náy về niềm hạnh phúc có thể bị phá bĩnh giữa chừng của chị...
Nhưng, tôi không biết tên của chị!
Tìm bảng tên, không có nốt.
Tôi đành gọi: "Chị gì ấy ơi..."
Vâng, chỉ có cô lao công cùng bốn chục con mắt của khách-hàng-khác giống tôi là chú ý đến lời gọi lúc nãy.
Hết!
Chị vẫn cười, vẫn nói. Tôi đành xem tiếp. Tivi giờ chiếu chương trình thời sự...

Sau đó chị cũng lại bàn làm việc, và nói, vâng, nói như thể chị không còn cơ hội nào để nói lần nữa: "Em viết sai rồi nè, Chín triệu bảy trăm lẻ hai, sao lại ghi số 9.712.000, sửa lại đi, sửa lại đi, đã đọc như thế còn ghi sai nữa..."
Tôi không tin vào tai mình, tôi nghe nhầm ư? Có lẽ vậy, vì tôi quên bật ghi âm, tôi không có bằng chứng.
Tôi đành ghi lại từ đầu.
Lần này tôi tự nhắc mình phải cẩn thận.
Sau khi ghi xong, tôi đưa chị tờ giấy, lúc này thì anh nhân viên gì gì lúc nãy quay lại.
Và tôi tiếp tục đợi...

Sau đó tôi còn phải viết lại tờ giấy kê tiền chỉ vì tô đậm số 8 (chị nhân viên cho rằng nhìn không rõ, và quy định là không được sửa chữa, tô đậm...), một lần viết lại tờ phiếu thu dịch vụ vì ghi sai địa chỉ... (không được ghi "P.Tân Quý", phải ghi rõ là "Phường Tân Quý")
...

Chỉ riêng việc nộp tiền vào tài khoản, mà tôi phải viết đi viết lại 6 tờ giấy.
Vâng. Chính xác là tại quầy số 5, lúc 14h40, lượt khách thứ 2126 ngày 24 tháng 8 năm 2007, tại ngân hàng công thương việt nam chi nhánh CMT8, tôi phải làm việc với một nhân viên không có tên!

Trích cuộc nói chuyện sau cùng:

Thằng tôi: "Chị vui lòng cho em biết tên của chị được không ạ?"
Chị: "Chi vậy em?"
Thằng tôi: "Tại em không nhìn thấy bảng tên của chị!"
Chị: "Có việc gì không em?"
Thằng tôi: "Đơn giản, em ấn tượng cách làm việc của chị!"
Chị: "Ấn tượng sao em?"
Thằng tôi: "Em gọi chị bằng tên gì nhỉ?"
Chị: "Chi vậy em?"
Thằng tôi: "Em không thể biết tên của chị sao?"
Chị: "Có việc gì không em?"
....

Tôi xin kể, và xin miễn bình luận gì thêm :D

Friday, August 24, 2007

Hai hạt muối

Hạt muối Bé nói với hạt muối To: “Em đến chia tay chị này, em sắp được hòa trong đại dương :P”. Muối To trố mắt: “Em dại quá, sao lại để đánh mất mình như thế. Em muốn thì em cứ làm, chị không điên!"

Muối To thu mình co quắp lại, nhất định không để biển hòa tan. Muối To lên bờ, sống trong vuông muối. Nó vẫn ngạo nghễ, to cứng và nhìn chúng bạn bé tí ti đầy khinh khỉnh. Thu hoạch, diêm dân gạt nó ra ngoài, xếp vào loại phế phẩm, còn những hạt muối tinh trắng kia được đội lên đầu, hay bê bên lưng rồi đóng vào bao sạch đẹp... Lần đầu tiên nó thấy mình bị xúc phạm!

Sau một thời gian lăn lóc hết xó chợ này đến xó chợ khác, cuối cùng người ta cho nó vào nồi cám heo. Phải hóa thân phục vụ cho lũ heo dơ bẩn này ư? Nó tủi nhục ê chề! Lòng kiêu hãnh không cho phép nó “tế thân” cho lũ heo hạ tiện. Nó thu mình co cứng hơn mặc cho nước sôi trăm độ cũng không lấy được, dù là cái vảy da của nó.

Khi rửa máng heo, người ta phát hiện nó, và chẳng cần nghĩ suy, ném nó ra đường lộ. Người người qua lại đạp lên nó.

Trời đổ mưa, muối Bé, bây giờ là hạt mưa, gặp lại muối To mừng rỡ, ngạc nhiên: “Ôi chị muối To của em, sao chị lại nằm trơ trốc một mình ở chốn này!”. Muối To sụt sùi kể: “Số kiếp của chị khổ lắm, tủi nhục lắm... hư, hư... còn em sống thế nào?”. “Tuyệt lắm chị ơi! - muối Bé hí hửng - khi em hòa tan trong nước biển, em được bay lên trời, thỏa thích ngắm Trái đất trên cao, đẹp lắm. Sau đó em thành mưa tưới mát cho Trái đất thêm xanh tươi. Chưa hết, em còn đi chu du nhiều nơi trên Trái đất trước khi về biển, chuẩn bị một hành trình tuyệt vời khác... Thôi em chào chị, em phải đi để sớm về với cội nguồn”.

Nhìn muối Bé hòa mình với dòng chảy, xa dần... bỗng dưng muối To thèm khát cuộc sống như muối Bé, muốn hòa tan, hòa tan... Nhưng... chao ôi, quá muộn rồi? Nó đã trở thành sỏi đá, mãi sống trong cô đơn, mãi bị người ta chà đạp!


(Theo Tuổi Trẻ)

Thursday, August 23, 2007

bạt ngàn gió

Hôm nay là ngày thứ ba mình đi tuần tra công trình. Nhà đang xây, nên cái gọi là công trình cũng chỉ bé cỏn con bằng cái hốc mũi. Hai căn nhà liên kế, một căn của chú út, một căn của mình. Sẽ không có cảnh này nếu như gần đây không xảy ra vài vụ trộm vặt, lúc mất cái máy mài, lúc mất cái điện thoại, v...v... Và thế là cách tốt nhất để không xảy ra trộm nữa, tất nhiên, là hạ sách - thức canh!
Hai hôm trước thì trời âm u. Chuyển mưa ầm ì, tối tăm cả mặt đất, mặt trời, nhưng về khuya lại lãng đãng lạ. Mình thích cái âm âm u u như thế giữa khuya lồng lộng, chỉ toàn mây trên cao, cao tít mù cao trên ấy, họa chăng chỉ có ánh trăng mới rọi tới mà thôi... Lúc ấy, giả như mình có cánh bay, lượn vòng vo khắp nơi, để cảm giác gió khuya nó táp vào mặt, rờn rợn. Nhưng bay thì không được, đành giang hai tay đứng trên sân thượng, gió không nhiều, nhưng tưởng tượng tí, cũng tạm...

Buồn ngủ quá, 3h30 phải đi tuần thêm một vòng nữa, giờ phải ngủ thôi, có lẽ mai sẽ viết về cảm giác ngắm sao
Mình thích ngắm sao thật, chả hiểu tại sao nữa

Hơi Mệt

Hôm nay hơi mêt.
Nhức mỏi - tay - chân - đau bụng - đói bụng - bùn ngủ. Tùm lum hết lun.
5h30 thức dậy chuẩn bị đi học.
6h30 lên xe 7h30 tới lớp.
8h vô học.
10h đói bụng ơi là đói mún xịu lun á. Sáng ăn có chút xíu à.
10h45 đi ăn...Xếp hàng hết 15 phút. CHÁN.
16h về...Lên xe lấy hợp cơm đem theo hồi sáng ra ăn, lấy sức chút xíu đi làm nữa.
16h50 tới chổ làm ...Hôm nay làm gì đây?
Cắt dưa hấu cho người khác gói...Rồi tự cắt tự gói nữa. Đau tay quá chừng.

Có người làm kế bên hỏi. Sao mà siếng quá vậy đi học rồi tới làm nữa không mệt sao.
Mà cũng đâu phải có mình mình còn 2 đứa bạn cũng làm chùng đi học về ghé thẳng làm lun...Tụi nó cũng mệt nhưng vì mún có tiền thì cũng phải làm thui hơi cực 1 tí...Mà lương cũng bèo nữa 1h = 7,20€. CHÁN.
20h rồi mới xong việc.
Đc về ùi ...
Ông quản lý nói mai nhìu hàng kêu mai ở lại làm thêm chắc ngày mai kô onl đc quá...Về trễ lắm...
Về tới nhà cũng là 20h 40.
Onl.
Thấy anh chờ lâu ơi là lâu hix
Thương ơi là thương...
Biết là anh chờ anh đợi...Mà bé còn việc làm của bé nữa.
Hôm nào anh bùn ngủ thì anh đi ngủ đi khỏi chờ bé nha. Bé bik anh nhớ bé bé cũng nhớ anh nữa nhưng... Phải chịu thui.
Anh tự lo cho anh nha ăn uống đàng hòang tranh thủ ngủ sớm đó.
Yêu anh lắm.

Tuesday, August 21, 2007

Ngộ ơi là ngộ

Hôm qua nằm mơ, thấy sao giống bé nghĩ vậy ta?
Cũng có bé, cũng có người thứ 3 hihi ^^
Nhưng mà khoan, để kể tiếp
Phải đi đóng cửa phòng lại, kẻo người ta nhìn
Mà ác cái, sao chỗ đó là nhà ai, mà phòng nó thông nhau tùm lum
Thôi kệ, ráng đóng xong hết cửa, là... ;;)
Cái cửa sổ, nó hem có còn cái chốt cửa, đành lấy dây cột lại.
Xong một cái.
Còn cái cửa trước, chắc phải lấy ổ khóa thôi, chết rồi, gãy mất một cái ngàm khóa rồi, làm sao đây ta?
Lấy cái ghế chèn lại, ta cũng thông minh quá heng ^^!
Xong, còn cái cửa thông giữa phòng này và phòng bên cạnh, hơi khó xử... :-w
Nhưng không sao, có cách rồi! Lấy cái cây, chèn cái cánh cửa lại, tại nó là cửa lùa, chèn vào sống lưng cửa, là nó hết lùa.
Xong!
Chuẩn bị nào!
Mình nhìn qua bé trìu mến...
Bé cũng nhìn mình trìu mến...
Bỗng, cốc! cốc! cốc!
Là ... "người thứ 3"
>.<
Tức quá đi là tức
công tình mới khóa cửa, giờ phải mở ra sao???
Không, không đời nào!
Mình hỏi: "Ai đó?"
Nó trả lời: "Em nè!"
Chik rồi, ai vậy ta???
Nhìn qua thấy bé đang 0_0
Mình phải nghĩ cách: "Tui đâu quen đâu..."
Giọng nói kia: "Ủa, anh hẹn em màaa..."
T________T
Có chết người không cơ chứ, đành quay wa cầu cứu
"Hix, nó lầm người ùi, chứ hem phải anh kêu..."
T__________T ...
0_0...............
Sự im lặng đáng sợ @_@
Mình đành tính cách khác, hừm hừm
"À, hay là..."

tít tít te te tít tít te te tít te tít te te te tít tít te te te tít tít te tít te [ bản ghi đã được mã hóa ]
<>

Sau đó em ừ.
Rồi mình ra mở cửa.
Cái cô nàng kia đi vào.
Chê tối, tự tiện tới mở cửa sổ, rồi chê ngộp, tự tiện mở cửa phòng thông qua phòng kia
Thế là ôi chu choa ơi, người đâu bên phòng kia nó túa ra quá chừng
Mình phải mất cả giờ đồng hồ mới đuổi hết đi được
Tức quá, quay qua chửi nó một tràng
Nó bảo nó đâu biết
Cái bắt đi đóng cửa
Hì hùi mãi, mới đóng xong
Quay qua nhìn bé trìu mến....
Bé nhìn anh trìu mến ....

"Sang ơi, dậy, dậy, có người giao sơn nước kìa, ngủ gì mà ngủ tới giờ hả..."

Thất bại chỉ là thử thách

Hôm qua ngủ lại nằm mơ nữa rồi...Một giấc mơ có anh có em và còn có cả người thứ 3 nữa kì quặc thật nhìn nhỏ đó quen ơi quen lun... Nhưng hình như nội dung giấc mơ giống i cái film đang coi vậy á, chắc tại xem trước khi ngủ nên bị lậm ùi mơ cũng thấy nữa.
Người ta nói giấc mơ sẽ không thành hiện thật hy vọng sẽ là vậy.
Trong mơ định nói gì với anh nhỉ, mà không nhớ nữa. Chưa kịp nói thì cái đồng hồ báo thức reo um sùm bực ghê.

Ngồi trên xe buýt ngẫm nghĩ cái cuốc sách hôm ở sân bay anh đưa cho bé đem theo đọc muh hỉu bik. Đọc cũng đc hơn nữa cuốn ùi. Mà công nhận cái ông đó ổng có tài thiệt từ lòng uy tín thiệt thà của mình mà dựng lên sự nghiệp đầu tiên và í chí quyết bỏ nhà đi dù thất bại tới lần thứ 4 ổng cũng kô từ bỏ. Ổng nói " thất bài chỉ là thử thách" gì có thất bại mới quyết tâm hơn.
Mà thời đó từ 1 anh nông dân trờ thành một doanh nghiệp Huyndai khâm phục ông này lun. Dù gặp nhìu thất bại lỗ lả ổng cũng để cái uy tín lên hàng đầu. Mà sao hồi đó lại đc mượn tiền của ngân hàng nước ngoài đc nhỉ... Khó hỉu và quen đc tổng thống 1 cách dễ dàng vậy. Để đọc hik mới bik quá hay tại còn kém đọc kô hỉu hik.
Nhưng dù sao ông đó với cái tên Huyndai đã nổi tiếng trong giới HQ và trên TG nữa qua những công trình xây dựng của ông ta.

Úi ùi ui... thầy vô lớp ùi...Lo làm bài thui.

Monday, August 20, 2007

Thăng trầm chọn tên cho con

Một số gợi ý chọn tên:
Theo VnExpress


Mình chọn tên gì nhỉ?

StarCraft Cinematics DVD on YouTube

StarCraft Cinematics 1/4


-------------------------------------------------------------

StarCraft Cinematics 2/4


-------------------------------------------------------------



StarCraft Cinematics 3/4


-------------------------------------------------------------



StarCraft Cinematics 4/4


-------------------------------------------------------------

Flash Game : Chàng Khờ Nhảy Dây

Flash Game : Chàng Khờ Nhảy Dây



Trò chơi: Ngày hè yên ả...


Cẩn thận mấy con ong, cục đá đó nha, chik á
Ăn mấy quả táo để có thêm sức mà chạy, phải 3 con chạm mới ăn được đó ^^

nhắn tìm đồng đội

Nhắn tìm

Sang Nhỏ hiện đang cần liên lạc với Halen, Longle gấp.
Ai biết thông tin, hoặc có thể liên hệ, xin vui lòng chuyển giùm lời nhắn.
Xin cảm ơn.

Lời nhắn: "Halen, Longle, tao đang cần gặp tụi mày gấp, có chuyện muốn bàn. Tao bị mất điện thoại nên mất hết số điện thoại mới của mày. Còn nick Yahoo! cũ thì không thấy hai đứa mày trả lời. Nếu nhận được lời nhắn này, liên lạc lại với tao."
Contact tao theo thông tin cũ:
Số fone: 0982.590.174
Hoặc Yahoo! ID: syhonline
Hoặc mail: sangdth@gmail.com
Hoặc viết vài dòng cho tao trên shoutbox này (không cần reg nick) : [Click here]

-------------------------------------------
Cảm ơn người nào đã gửi giùm lời nhắn. Sang Nhỏ đã liên lạc được với halen và longle rồi.
Xin chân thành cảm ơn.

Nhớ lại...

Nhớ hôm ngày 7 đi ĐS anh mua cho em con chó bông, mà trước khi mua lựa ơi là lựa lun. Con màu trắng cam nó hỉn cái mũi lè cái lưỡi nhìn iu ơi là iu.
Trương nó trên giường tối ôm nó ngủ mà lại nhớ tới anh vô cùng. Ôm nó ấm áp như vòng tay của anh vậy mềm mại nữa.
Nhớ những hôm đêm mưa lạnh lạnh có anh có hơi ấm của anh ngủ ngon ơi ngon.
Về bên này. Mấy hôm ban đêm trời lạnh thèm đc có anh ôm ngủ vô cùng, nhưng tìm hòai kô có anh đâu chỉ tìm anh trong giấc mơ mà thui. Hôm về tới giờ hình như ngày nào cũng mơ thấy anh. Cùng anh đi chơi cùng anh nói chiện rồi...Iuiu nữa nhớ lắm...
Rồi chợt tỉnh giấc không còn có anh nữa, tiết lắm. Muốn như trước...Mỏi sáng dậy điều có anh cùng dậy, muốn mỏi khi ăn mình lại cùng ăn chung, đi chơi rồi xem film cũng không rời.
Hồi sáng giặt đồ trong túi quần rớt ra 2 tờ vé xem film hôm ngày 9 lại bùn bùn. Mà hôm đó xem fim mà chỉ coi đc khúc đầu và khúc cuối à khúc giữa bùn ngủ quá nằm lên đùi anh ngủ mất tiu lun tới sắp hết film mới tỉnh dậy iu ơi là iu. Mà film kô hỉu gì hết hihihi.
Không đành bỏ 2 tấm vé đc xé gốc, giữ lại kẹp vào sổ. Có anh anh nói "sến chảy nước" cho coi. Kệ sến vậy đó muh có cai để nhớ đến đc ùi.

Hôm nai trời lạnh hơn hôm qua.
Ngồi ôm con chó bông...
Nhớ tới anh...
Lạnh.
Thiếu hơi anh...
thiếu vòng tay ấm của anh.
Yêu anh

Sunday, August 19, 2007

Copy lại từ trang BBCVietnamese

Bàn về xung khắc Việt Trung trên biển


Giáo sư Carl Thayer
Giáo sư Carlyle Thayer, Học viện Quốc phòng Úc châu
Căng thẳng đang dâng lên giữa Trung Quốc và Việt Nam xung quanh quyền kiểm soát quần đảo Trường Sa (Spratlys) sau khi lại xảy ra một vụ đụng độ bạo lực nữa trong khu vực ngoài khơi giàu dầu lửa này.

Tàu hải quân Trung Quốc hôm 9/7 đã nã súng vào một số thuyền đánh cá của ngư dân Việt Nam trong vùng biển gần Trường Sa, cách TP Hồ Chí Minh 350km.

Các nguồn tin quân sự cho hay một thuyền của Việt Nam đã chìm trong vụ tấn công nay. Một ngư dân thiệt mạng và một số người khác bị thương.

Trả lời phỏng vấn của Ban Việt ngữ đài BBC, Giáo sư Carlyle Thayer, một chuyên gia về Việt Nam tại Học viện Quốc phòng Úc châu, cho biết: "Các sỹ quan hải quân Việt Nam nói các tàu của Trung Quốc đã có hành động gây hấn một thời gian nay."

GS Thayer: Đây rõ ràng là biến cố thứ hai trong vòng ba tháng vừa qua. Nó cho thấy các tàu của Trung Quốc ngày càng hoạt động mạnh hơn đẩy thuyền đánh cá của ngư dân Việt Nam trở về. Tôi không nghĩ rằng đây là chiến lược mới của Trung Quốc, thế nhưng những quan chức quân sự của Việt Nam mà tôi có dịp nói chuyện cho biết từ năm ngoái đến năm nay, mỗi khi có tàu đánh cá hay tàu hải quân của Việt Nam vào khu vực tranh chấp thì họ sẽ phải đương đầu với sự đe dọa của Trung Quốc.

BBC: Theo ông, tại sao Việt Nam vẫn không lên tiếng mặc dù vụ việc này đã xảy ra cách đây cả chục ngày rồi?

GS Thayer: Theo tôi thì thứ nhất là họ còn đang đợi có thêm thông tin. Vụ đụng độ lần trước xảy ra khi ông Triết đi thăm Bắc Kinh và ông ta cũng im lặng. Về mặt công khai thì cả hai phía đều nói họ sẽ có các hành động để không làm tồi tệ thêm tình hình. Thế nên theo tôi Việt Nam phải chờ đợi để tìm hiểu thực tế là như thế nào, có phải các ngư đang đi vào vùng tranh chấp hay không, và có thể họ sẽ đưa ra phản đối riêng chứ không công khai.

BBC: Cái vùng tranh chấp mà ông nói thì nó khó phân định đến đâu?

GS Thayer: Hai phía mới chỉ phân định ở vịnh Bắc Bộ, trong khi vụ việc này xảy ra ở dưới phía nam. Theo thông tin của tôi thì tại khu vực đảo Trường Sa và hai khu vực khác, hai phía vẫn chưa nhất trí được về cách phân định ranh giới, và điều này là không thể vì cả hai đều có sự hiện diện lẫn lộn tại đây. Vịnh Bắc Bộ không có các đảo nhô lên nên người ta mới phân định được đường biên cũng như khu vực đánh cá chung. Thế còn tại quần đảo Trường Sa thì cả hai phía đều tuyên bố chủ quyền tại nhiều khu vực, thế nên cần có thiện chí của cả hai bên thì mới ngăn ngừa được những biến cố như thế này xảy ra.

BBC: Theo ông thì biến cố này sẽ có hậu quả như thế nào tới quan hệ song phương?

GS Thayer: Theo tôi thì hiện nay trong khi vấn đề này vẫn đang được giữ im lặng, cả hai phía đều muốn giải quyết về mặt ngoại giao. Những biến cố như thế này đôi khi vẫn xảy ra, và người ta phải đợi quyết định ở cấp cao nhằm thể hiện sự kiểm soát và ảnh hưởng đối với những vấn đề mà về cơ bản là thuộc về các cơ sở làm ăn tư nhân, trong trường hợp này là những ngư dân. Nói chung cũng khó để chính phủ kiểm soát chuyện này; tuy nhiên tôi nghĩ chính phủ Việt Nam cần nêu rõ quan điểm là việc các lực lượng vũ trang TQ bắn, giết hay đánh chìm ngư dân Việt Nam không phải là cách hành xử hợp lý. Thay vào đó, người ta nên bắt giữ, đưa ra xét xử hay phạt những ngư dân vi phạm thì hơn. Cả hai nước, Trung Quốc và Việt Nam, cần phải chỉ thị cho các tàu quân sự tránh dùng vũ lực gây chết người như trong trường hợp này.

BBC: Tác động của vụ này đối với việc giải quyết các tranh chấp trên quần đảo Trường Sa là như thế nào thưa ông?

GS Thayer: Theo tôi thì tác động của nó không nhiều, nhưng nó cũng là chỉ dấu khiến các bên liên quan cấp cao hơn lo ngại. Chính phủ VN thì bây giờ đang rất muốn tập đoàn dầu lửa Anh Quốc tiếp tục triển khai công việc thăm dò, thế nhưng việc Trung Quốc phản đối khiến cho BP đã phải ngừng dự án. Những vụ việc như thế này là bị liệt vào dạng hoạt động mà hai phía đã nhất trí là không gây ra để làm xáo trộn tình trạng hiện thời. Tuy nhiên, đó cũng chỉ là một dạng thỏa thuận mơ hồ và hai phía cần phải gia tăng các hành động để giảm bớt đi những mơ hồ khó hiểu tại khu vực này.

BBC: Thế ông có cho là Việt Nam nên gia tăng khả năng quân sự, đặc biệt là cho lực lượng hải quân, để đối phó với những biến cố như thế này trong tương lai?

GS Thayer: Thì Việt Nam đã làm việc này trong mấy năm vừa qua rồi, họ mua các thiết bị của Nga, như tàu chiến cơ động mà có thể xuất hiện tại mọi nơi, và trong biến cố mới nhất đây thì một chiếc BPS 500 đã có mặt ngay thế nhưng nó phải đứng từ xa vì khả năng hỏa lực của chiếc tàu chiến Trung Quốc mạnh hơn nhiều. Khả năng quân sự như thế là cũng có vấn đề, nhưng trong trường hợp này, ít nhất Việt Nam đã có sự hiện diện và có thể báo cáo lại những gì họ thấy đã xảy ra.

BBC: Theo ông thì căng thẳng này liệu có gia tăng thêm, và nó có thể tồi tệ đến đâu?

GS Thayer: Tôi nghĩ đây chỉ là một biến cố riêng rẽ và sẽ không dẫn tới tình hình quá tồi tệ thêm. Tôi nghĩ cả hai phía sẽ thảo luận về những gì đã xảy ra, vì đây là một vụ việc đặc biệt, làm tổn thất sinh mạng người. Việt Nam có thể sẽ không nêu công khai biến cố này để tránh lên án trước khi thương lượng, nhưng tôi nghĩ đây là vấn đề đáng được nêu lên cả ở cấp ngoại giao và cuối cùng là ở cấp cao nhất.

CHÚNG TA PHẢI LÀM SAO???
AI TRẢ LẠI CÔNG BẰNG CHO NHỮNG NGƯ DÂN VÔ TỘI???
SỰ VIỆC SẼ CÒN ĐI ĐẾN ĐÂU???



Một số bài liên quan:
Diễn biến mới tại Trường Sa
Vấn đề biên giới hoàn tất vào năm 2008

Một vài clip vui vui


Nhanh tay khủng khiếp!!!!


Làm thử coi coi được không, nhưng nhớ cẩn thận, nó bùm cái....

nhìn vào gương




Hôm nay nhìn vào gương
Tóc rụng nhiều hơn nữa rồi, chắc phải cạo đi quá
Ốm đi 2 kg
yếu hơn nữa
Có hôm nghĩ quẩn, mình bị gì nhỉ?
Chắc không sao... Đừng nghĩ bậy... ^^

Rồi lại tất bật một ngày
Chạy ra chạy vào, gọi gạch cát đá xi măng
Lại lung tung lên, lại rối tinh rồi lại buông hết
Lại suy nghĩ, lại thôi, gượng dậy mà tiếp tục

Em đi học, đi làm nên ít giờ hơn, về muộn hơn
Cũng không sao, có online thì cũng nhìn nhìn, nói nói lại những câu của ngày hôm qua
Đôi khi muốn khác đi, đem lại cho em cái mới hơn, vui hơn...
Nhưng, không, không được nhưng nữa...
Mình phải cố.

Chiều trời lại mưa tầm tã
Trời tối mịt lại, mệt!

Saturday, August 18, 2007

StarCraft - Tượng đài tái sinh

StarCraft II: Tượng đài tái sinh

Sau cả một thập kỷ để mặc cho người hâm mộ liên tục 'cày xới' mọi ngóc ngách của trò chơi chiến thuật StarCraft (1998), Blizzard mới lại chuẩn bị tung ra bản game thứ 2.

'Hell, It's about time' là câu nói mà gã Terran trong đoạn phim giới thiệu StarCraft II nói. Đây cũng được coi là thông điệp chính thức được Blizzard gửi tới game thủ: "StarCraft II sẽ quay trở lại. Điều đó không còn chỉ là tin đồn. Tất cả chỉ còn là thời gian".




Kerrigan đã trở lại. Cả những nhà lãnh đạo khác của StarCraft như chiến binh Terran Jim Raynor và chỉ huy Protoss Zeratul cũng đã trở lại. Kerrigan, nhân vật nữ duy nhất của cả dòng game, vốn là người và bị chủng Zerg đồng hóa trước khi trở thành thủ lĩnh của quân đoàn mang hình dáng côn trùng này.

Một trong những đặc điểm mới của Starcraft II nằm ở quân số ấn tượng có thể xuất hiện trên màn hình cùng một lúc. Trong ảnh là một minh chứng: hàng trăm 'chú chó' Zergling đang lao vào tàn phá khu căn cứ còn chưa kịp nâng cấp của quân Terran.

Nhân vật mới nổi bật nhất trong Starcraft II sẽ là Colossus, một đơn vị quân cao cấp của Protoss. Hình dáng kềnh càng của Colossus là bản sao từ những cỗ máy khổng lồ ngoài hành tinh mà khán giả từng được xem trong bộ phim War of the Worlds của nam tài tử Tom Cruise.

Một đơn vị khác của Protoss cũng lần đầu xuất hiện là Immortal, một kiểu xe tăng hình 'con cua' với 2 nòng súng trên thân cùng một lá chắn khẩn cấp.

Protoss sẽ có thêm khả năng di chuyển đến địa điểm mới. Nhưng tính năng này cũng sẽ được áp dụng cả ở Terran và Zerg.

Những chàng Zealot cũng có thêm khả năng đặc biệt mới cho phép chúng nhảy lên chộp lấy những kẻ xâm lược đang tẩu thoát.

Trong ảnh là hình vẽ minh họa căn cứ của người Terran ở thời hoang sơ ngay bên cạnh mỏ khoảng và gas, 2 nguyên liệu cần thiết cho bất cứ công trình hay đơn vị quân nào trong StarCraft.

Dù là game mới, nhưng StarCraft II vẫn giữ lại được yếu tố "truyền thống": đặc trưng của từng chủng quân. Zerg vẫn là những sinh vật có hình dáng côn trùng, không mạnh mẽ như các giống loài khác nhưng lại vô địch về... tốc độ sinh sản. Một số đơn vị quân của Zerg được lấy cảm hứng từ những bộ phim về chủ đề 'Người ngoài hành tinh'. Ngay cả những câu nói mà game thủ thường được nghe cũng xuất phát từ những bộ phim như thế này: "Strap yourself in, boys, we're in for some chops" và "in the pipe five by five".

Zeratul the Dark Templar, chàng 'lính K' của StarCraft, người đã miễn cưỡng trở thành lãnh đạo của Protoss, cũng đã trở lại.

Một trong những điểm khác biệt lớn nhất giữa 2 trò chơi cũ và mới nằm ở chất lượng đồ họa. Những thế giới mới như Bel'Shir (Protoss) và Braxis Alpha (Terran) sẽ được giới thiệu trong chiến dịch chơi một người.

Cuộc chiến mới sắp bắt đầu...

Nền: PC
Thể loại: Chiến thuật
Phát hành: Blizzard
Phát triển: Blizzard
Thời gian: chưa công bố

StarCraft - Gừng càng già càng cay

Starcraft - gừng càng già càng cay

Đối với các game thủ, cái tên Startcraft (SC) đã trở nên quá quen thuộc. Rất nhiều người đã biết, đã từng chơi qua và từng yêu thích SC, dù không ít gamer sẽ tặc lưỡi mà cho rằng đã qua rồi cái thời của SC, bởi nó đã "quá cũ" và "lạc hậu".

StarCraft là một trò chơi chiến thuật thời gian thực (Real-time Strategy - RTS) được hãng Blizzard sản xuất và tung ra thị trường vào năm 1997. Nó đã nhanh chóng chiếm được lòng mến mộ của nhiều người và trở thành Best Game vào thời điểm đó. Từ năm 1998 -2000, ở Việt Nam hầu như vào hàng game nào cũng có thể thấy những gương mặt đang tập trung trước màn hình máy tính, cùng ăn, ngủ, chơi cùng SC. Khi đó, nền công nghiệp game đã bắt đầu phát triển tại Hàn Quốc, và không lâu sau, SC đã trở thành một món ăn tinh thần của những gamer xứ kim chi, chiếm vị trí độc tôn trong làng game. Niềm đam mê đó vẫn tồn tại đến tận bây giờ khi SC thực sự không còn là một trò chơi giải trí đơn thuần mà đã trở thành một môn thể thao trí tuệ (E-sport) có vị trí trong làng game thế giới. Theo thống kê riêng tại Hàn Quốc tính đến thời điểm này, Blizzard đã bán được hơn 8 triệu bản SC và nó vẫn đang chiếm vị trí Best Seller. Tại tất cả các giải đấu lớn có uy tín như World Cyber Games, ESL Pro Series, ... bên cạnh các game Warcraft III, Counter Striker (Half Life), Fifa, Need For Speed Underground, vị trí cao nhất luôn thuộc về StarCraft: BroodWar với số lượng người chơi và fan hâm mộ áp đảo. Thành ngữ "Pro Gamers" (game thủ chuyên nghiệp) theo đúng nghĩa đen, đã và luôn xuất hiện và gắn liền với StarCraft.

Hoạt cảnh nhận nhiệm vụ trong game.

Hoạt cảnh nhận nhiệm vụ trong game.

Từ khi Internet trở nên thông dụng trên khắp thế giới, Blizzard đã nhanh chóng bắt nhập thị trường và thêm vào một tính năng cho SC là khả năng thi đấu qua mạng Internet qua các server Battle Net. Ở thời điểm hiện nay, bất cứ khi nào bạn truy cập 1 trong những server Battle Net, lượng người đang chơi SC lúc thấp nhất cũng đến 25.000 người, vào cao điểm có thể lên tới 200.000 người. Không chỉ riêng tại Hàn Quốc (quốc gia đi đầu trong việc đưa E-Sport lên chuyên nghiệp, phát triển bậc nhất trong làng công nghiệp game) mà tại các quốc gia khác như Mỹ, Trung Quốc, Nga, Ba Lan, Thuỵ Điển, Đức... phong trào SC cũng đã và đang phát triển rất mạnh. Tại Việt Nam, bất chấp sự bành trướng của game online, phong trào chơi SC đang phát triển trở lại, số lượng người Việt tham gia Battle Net ngày càng tăng. Website http://www.vietstarcraft.com (website của những người đam mê Starcraft Việt Nam) mới được mở ra đã có lượng thành viên chính thức gần 600 người.

Vậy tại sao SC lại có sức hút mãnh liệt và sức sống trường tồn như vậy, khi mà nó đã tồn tại một thời gian quá lâu trong thế giới game luôn biến động, thay đổi không có sự nhượng bộ? Ngày nay các thể loại game ra đời càng nhiều, với những kỹ thuật mới làm mê mẩn gamer, nhưng trong đó vẫn thiếu một cái gì đó khiến người ta có thể trung thành.

Sự cân bằng hoàn hảo

Giữa 3 chủng tộc luôn có sự cân bằng.
3 chủng tộc trong SC.

Với những người đam mê thể loại RTS thì yếu tố cân bằng giữa các race (chủng loại quân) là điều thiết yếu, nó làm cho người chơi có thể lựa chọn cho mình một race mình yêu thích nhất mà không phải lo ngại rằng nó sẽ yếu kém hơn so với các race còn lại. SC đã đạt tới sự hoàn hảo trong yếu tố này. Với 3 race hoàn toàn khác biệt : Terran - chủng tộc người Trái Đất bị đi đày xa xứ, trở thành những kẻ du mục giữa các hành tinh; Protoss - những người tới từ hành tinh khác có sự phát triển cực mạnh cả về kỹ thuật lẫn những khả năng đặc biệt của từng cá nhân; Zerg - một loại sinh vật kỳ bí của vũ trụ có khả năng hoà nhập và thích ứng với môi trường khắc nghiệt nhất cùng với khả năng chiến đấu mạnh mẽ từ khi mới sinh ra. Các unit (đơn vị lính) trong SC đều được sử dụng một cách hiệu quả nhất và không một unit nào là thừa. Trong các game như Age of Empires (AOE), Warcraft III cũng là những game RTS kinh điển, các unit đời cao luôn mạnh hơn rất nhiều so với những unit đời đầu. Trong AOE, lính thời đồ đá (Stone Age) như "quẩy đá" (Slinger), "chuỳ gai" (Clubman) hầu như không được sử dụng tới và hoàn toàn bất lực trước những quân đời sau (Đồ đá, Đồ sắt) mạnh hơn hẳn như máy bắn đá (Heavy Catapult) hay "ngựa đôi" (Scythe Chariot). Nhưng trong SC thì mọi việc hoàn toàn khác biệt, những unit đời đầu nhiều khi lại là yếu tố quyết định thắng bại vào thời điểm tàn của cuộc chiến, khi tài nguyên không còn nhiều dư dả.

Chiến thuật phong phú, đa dạng như trong một cuộc chiến thật sự

Chiến thuật chơi SC đã phát triển đến mức khi bạn đọc Binh Pháp Tôn Tử, hoàn toàn có thể đem ra áp dụng hiệu quả trong SC. Yếu tố chiến thuật trong SC trở thành quyết định sự thắng bại của bạn. Những người mới chơi ở VN thường thích những map (bản đồ) tự tạo hoặc Money map (lượng tài nguyên được đẩy lên cực lớn, được khai thác vô hạn) và vô tình làm mất đi mờ yếu tố chiến thuật của trò chơi, biến nó thành một trò thuần nhanh tay nhanh mắt. Chỉ khi tài nguyên hạn hẹp, tính chiến thuật thể hiện rõ bởi sự cân bằng giữa việc phát triển quân sự và kinh tế mới đem lại sức mạnh tuyệt đối. Mỗi race sẽ có những chiến thuật thích hợp với yếu tố đặc trưng của race đó. Nếu bạn yêu thích Terran, bạn sẽ phải thuần thục những chiến thuật như Dropship, Fast Expand, Double Wraith, Bunker Rush, Gundam, SCV rush, Multi Rax, Fast tank .... Hay bạn hâm mộ Protoss, những chiến thuật Step by Step expo, drop reaver, Mass Goon, Gateway Rush, Harrass, Abiter's abilities là những bài học bắt buộc phải thuộc lòng. Với Zerg thì có 4-6-9 pool, 2 hatch, 3 hatch, fast tech, mass Mutal, Lurkerlings... Những chiến thuật vô cùng biến hoá của SC vẫn được phát triển không ngừng tại những forum như www.vietstarcraft.com/forum.

Kỹ năng điều khiển chi tiết

Siege Tank và Dropship - sự kết hợp đảm bảo sức mạnh và tính cơ động của Terran.

Trong các trò chơi chiến thuật, kỹ năng điều khiển chi tiết các unit nhằm tạo sức công phá mạnh nhất và chịu tổn thất ít nhất không thể thiếu đối với các gamer, được gọi là kỹ năng micro. Trên những map hạn chế tài nguyên nguyên bản, cách đánh trâu bò "lấy thịt đè người" không thích hợp. SC có một sự tinh tế trong cách chơi khiến cho bạn cảm thấy thích thú và hào hứng hơn. Cao thủ SC có thể sử dụng 3 lính Marine (quân rẻ nhất của race Terran) với lượng máu/công phá là 40/6 hạ gục 2 Lurker (quân cấp cao của race Zerg với khả năng tàng hình phục kích) với chỉ số cao hơn hẳn 120/20. Khéo léo trong điều khiển khiến bạn dễ dàng hạ gục đối phương ngay cả khi bạn yếu hơn về quân số. Màn biểu diễn 2 Zealot chống 3 Zealot của một thành viên nhóm VietStarcraft khiến người không thể tin dù được chứng kiến tận mắt. Những pha thể hiện kỹ năng micro "tank + drophsip", "reaver + shuttle" ngoạn mục khiến bạn chỉ có thể trầm trồ thán phục khi chứng kiến.

Cốt truyện chặt chẽ, lôi cuốn

Cảnh phim kết thúc mỗi chương

Cảnh phim kết thúc mỗi chương

Với những người mới chơi một game mới thì phần chơi campaign (chiến dịch) và tutorial (hướng dẫn làm quen) là không thể bỏ qua. Các nhiệm vụ trong SC đều có sự liên kết với nhau chặt chẽ dựa trên một cốt truyện lôi cuốn thực sự hấp dẫn. Khi chơi SC và đọc cốt truyện của nó, bạn được phiêu lưu vào thế giới SC, hoà mình vào một nhân vật cuốn tiểu thuyết giả tưởng về âm mưu của Terran, dã tâm của Zerg và tinh thần Protoss hòng độc chiếm nguồn tài nguyên crystal ngày càng cạn kiệt trong thiên hà. Lần luợt thực hiện những nhiệm vụ từ dễ đến khó, bạn được tham gia những trận chiến ở từng race, và đó là lúc bạn nắm được những kỹ năng và ý đồ của những race này mà game truyền tải. Những đoạn truyện kể lồng với những đoạn phim hoành tráng mỗi khi kết thúc một nhiệm vụ vừa giúp bạn làm quen với SC, vừa kể cho bạn một câu chuyện viễn tưởng ở một nơi xa xăm nào đó.

Thật tiếc khi bản tiếp theo của SCStarcraft Ghost, phát hành quý II năm 2006, không được Blizzard tiếp tục phát triển theo hướng RTS mà chuyển sang dạng nhập vai hành động (stealth-action console game). Hy vọng rồi đây Blizzard sẽ ra mắt một game chiến thuật khác làm một sự đổi ngôi như Startcraft với Warcraft II trước đây.


Nền: PC
Thể loại: Chiến thuật -
Phát hành: Blizzard
Phát triển: Blizzard
Thời gian:
1997

StarCraft - Bóng ma của người Terran

Bóng ma của người Terran

Trong game Starcraft: Ghost, người chơi sẽ vào vai nữ gián điệp Nova, mang bí danh "bóng ma của dân Terran". Với những trang bị và khả năng đặc biệt của mình, Nova có nhiệm vụ thâm nhập căn cứ địch, thu thập thông tin cũng như thực hiện các nhiệm vụ tàn phá.

Hợp tác cùng với studio game Nihilistic rồi sau đó là Swingin’Ape, hãng Blizzard hứa hẹn sẽ tạo ra cơn sốt mới với sự phát hành Starcaft: Ghost. Game đưa người chơi thăm lại môi trường chiến thuật quen thuộc rất ăn khách của Starcraft với ba dân tộc: Terran, Protoss và Zerg.

Nữ gián điệp Nova sẽ tham gia vào các trận đánh ngoài trời, xác định mục tiêu để đặt bom nguyên tử hoặc ra lệnh cho các tàu vũ trụ của Terran oanh tạc căn cứ địch. Nhìn chung, Blizzard muốn tái tạo cảm giác của người chơi trong Starcraft khi mỗi quyết định đưa ra đều có ảnh hưởng to lớn đến kết quả của game.

Thực chất là có rất nhiều quyết định phải lựa chọn xuyên suốt game. Điều này tuỳ thuộc vào phong cách chơi ẩn nấp hay hành động của người chơi. Tuy nhiên, nhà sản xuất khuyến khích sử dụng các khả năng ẩn nấp vốn là thế mạnh của Nova. Ví dụ như khi đột nhập vào một phòng chứa máy bay, Nova phải quyết định sẽ lẩn tránh hay đối đầu trực tiếp với hai tên lính gác. Cô có thể lẻn ra xa hoặc sử dụng khả năng tàng hình tiến đến sát tên địch rồi tặng hắn một phát súng ở cự li gần.

Starcraft: Ghost có nhiều điểm tương đồng với các game ăn khách hiện nay. Game sử dụng góc nhìn người thứ ba qua vai khá giống với game Resident Evil 4 và ý tưởng tăng tốc của Nova thì có phần tương đồng với hiệu ứng đạn thời gian trong loạt game Max Payne. Tuy nhiên, khác với Max Payne, khi Nova tăng tốc, bên cạnh việc kẻ địch và các yếu tố môi trường bị chậm lại, tốc độ vốn có của cô vẫn được giữ nguyên. Bởi thế, khi bị một tên Zerg tấn công, người chơi có thể bật khả năng tăng tốc, vòng ra sau địch rồi tắt khả năng đặc biệt và "thưởng" cho hắn một loạt đạn khi hắn còn đang ngơ ngác vì mất mục tiêu. Ngoài ra, phải kể đến sự tương đồng của Starcraft: Ghost và các game như Halo, Warhamer 4000 - được nhận thấy rõ nét nhất qua đồ hoạ của các phương tiện chiến tranh.

Vũ khí chủ yếu của Nova là khẩu súng trường C-10 và thanh kiếm năng lượng. Ngoài ra, cô còn có nhiều trang bị hiện đại như chiếc áo khoác tàng hình hay khả năng nhìn cảm ứng nhiệt. Tuy nhiên, khả năng tàng hình của Nova không phải là vô tận mà tuỳ thuộc vào lượng năng lượng đặc biệt cô có thể hiện ở thanh trạng thái ở góc trái màn hình. Sử dụng áo khoác tàng hình hay khả năng tăng tốc đều tiêu hao năng lượng này.

Từ lâu, hãng Blizzard đã nổi tiếng với các game chơi nối mạng và Starcraft: Ghost sẽ không phải là một ngoại lệ. Game cho phép tới tám người cùng chơi trực tuyến trên hai hệ máy Xbox và PS2.

Phát hành: Blizzard Ent.
Phát triển: Swingin’Ape
Thể loại: Hành động
Hệ máy: PS2, Xbox, GameCube
Ngày phát hành: Quý 2/2006

Thursday, August 16, 2007

Quy định


Quy định về Quyền riêng tư và Quyền từ chối
và các vấn đề liên quan Quyền sở hữu trí tuệ


I. Quyền riêng tư :
- Trang nhà AiEi được xây dựng trên Blogger, một dịch vụ của Google. Blogger theo mặc định sẽ cài vào máy bạn một hoặc một số cookie, phục vụ cho việc lưu trữ thông tin về thói quen truy cập, ghi nhớ các giá trị cần thiết nhằm giúp bạn dễ dàng nhận được các tài nguyên cần thiết. Tuy nhiên, Blogger đảm bảo một sự an toàn tốt nhất trên các cookie đó, cũng như tôn trọng quyền riêng tư cá nhân. Xem thêm về Privacy của Blogger cam kết với người dùng.

- Ngoài ra, trang nhà AiEi không thu thập, lưu trữ cũng như sử dụng bất kì thông tin nào khác của người dùng truy cập vào trang nhà.


II. Quyền từ chối :
- Trang nhà AiEi không chịu trách nhiệm về nội dung các trang ngoài liên kết tại trang nhà.
- Bất kì cá nhân nào cũng có quyền để lại lời nhắn, hồi đáp, hoặc liên kết tại trang nhà AiEi thông qua chức năng comment của Blogger, do đó trang nhà không chịu trách nhiệm về nội dung các lời nhắn, hồi đáp, hoặc nội dung trang ngoài thông qua liên kết xuất hiện tại mục comment của trang nhà.
- Tất cả thông tin, dữ liệu, hình ảnh, bài viết, âm nhạc, video (gọi tắt là Nội Dung) tại Trang Nhà AiEi đều mang tính chất cá nhân, dù được đăng công khai hay gửi riêng đều hoàn toàn thuộc về trách nhiệm của người tạo ra nội dung đó. Điều này có nghĩa AiEi không hoàn toàn chịu trách nhiệm cho toàn bộ Nội Dung được thể hiện, đăng, hay gửi riêng.
- Trang nhà AiEi có quyền từ chối mọi ảnh hưởng, tác động cũng như nảy sinh các tư tưởng, nhận định, bình luận, suy nghĩ, lời nói trái ngược nhau do các Nội Dung thể hiện tại AiEi.
- Trang nhà AiEi có quyền sửa đổi, thêm, bớt các Điều khoản, Quy định tại Trang nhà mà không cần thông báo trước. Người dùng, người truy cập mặc nhiên chấp nhận các Điều khoản, Quy định tại AiEi khi xem, duyệt, lấy hoặc đăng Nội Dung tại AiEi.


III. Các vấn đề liên quan Quyền sở hữu trí tuệ :
- Trang nhà AiEi không có thẩm quyền, quyền hạn, sự kiểm soát đối với tất cả người truy cập không phải là thành viên của trang nhà.
- Trang nhà AiEi tuân thủ tất cả các luật về Quyền sở hữu trí tuệ.
- Cụ thể, AiEi được tự do trong việc sử dụng, chỉnh sửa cho phù hợp với Nội Dung, giao diện ngoài mục đích thương mại; việc sao chép và phân phối, chia sẻ lại bắt buộc phải giữ nguyên hiện trạng gốc.
- Tất cả thông tin, dữ liệu, hình ảnh, bài viết, âm nhạc, video (gọi tắt là Nội Dung) do AiEi xuất bản đều mặc nhiên thuộc sở hữu trí tuệ của AiEi. Những Nội Dung trích dẫn từ nhiều nguồn khác nhau có Sở hữu trí tuệ được sử dụng ngoài mục đích thương mại.
- Trang nhà AiEi luôn tôn trọng quyền Sở hữu trí tuệ của mọi người, và AiEi muốn mọi người cũng tôn trọng quyền sở hữu trí tuệ của AiEi như vậy. Cụ thể, ghi rõ nguồn khi trích dẫn các Nội Dung khác nhau từ AiEi, dẫn liên kết đến AiEi trong trường hợp cần đối chiếu.
- Nếu bạn cho rằng AiEi đang vi phạm các Quy định trên, hãy liên lạc theo thông tin sau:
Gia đình nhỏ AiEi
http://www.aiei.us
mail@aiei.us - admin@aieifamily.com
Bạn có thể gửi thư đến địa chỉ mail trên, hoặc để lại thông báo tại Trang nhà AiEi. Sau khi nhận được thông tin, AiEi sẽ tiến hành rà soát và giải quyết các thông báo theo đúng Luật Creative Commons Attribution và Luật Sở hữu trí tuệ theo Pháp Luật Nhà nước Việt Nam hiện hành.

Anh phải biết tự lo cho mình

Onl không gặp anh.
nhắn tin...Anh nói 2 tiếng nữa onl.
Lướt web đợi anh.
anh call không onl đc vì anh sỉn quá chừng.
Buồn.
Buồn vì anh không onl đc.
Buồn vì anh say sỉn.
Buồn vì anh đang buồn.
....
Em hỏi anh...
Anh la, anh không cho hỏi vì anh ghét khi đi đâu hay say sỉn mà bị hỏi lắm...
Em biết mình sai.
Anh muốn làm giàu thật giàu để 2 đứa không khổ nữa.
Em ừh.
Anh không muốn em đi làm nhìu. Anh lo cho sức khỏe của em.
Em ừh.
Nhưng... Anh cứ để mặt sức khỏe của anh không chịu lo gì hết.
Anh kêu em ăn nhìu cho mập mạp cho khỏe. Em cũng muốn anh ăn nhiều cho có sức khỏe mập mạp nữa...
Anh đi chơi, anh không làm chiện có lỗi với em, nhưng em vẫn buồn vì anh không tự lo cho mình. Anh không quan tâm tới mình, anh chỉ quan tấm tới tình cảm với mọi người mà cứ quên mình không lo. Rồi em lại càng lo...
Anh lo cho tương lai sau này không túng thiếu mà quên lo cho bản thân anh, sau này có chiện gì sống trong hòan cảnh khá giả mà cứ chạy lo cho sức khỏe thì còn đâu là hạnh phúc chứ. Em muốn chúng mình vừa không túng thiếu mà lại mạnh khỏe. Anh lo làm anh làm giàu thì anh cũng biết tự lo cho mình. Em không ở gần anh mà lo cho anh đc. Anh đừng làm em bên này phải lo lắng kô yên.
Dù anh làm sao em cũng luôn ủng hộ anh, nhưng anh phải tự chăm sóc mình nhiều hơn nữa anh nhé.
Em nhớ anh.
Anh hãy ráng lên anh sẽ giàu có anh sẽ có béQ anh đừng có buồn nữa nha. Hãy cố lên béQ chờ anh đó.
Anh sẽ làm đc mà...BéQ ủng hộ anh.
Rồi chúng mình sẽ đc bên nhau.

Wednesday, August 15, 2007

Xa rồi...Nhớ lắm





Một tháng 10 ngày sao trôi qua nhanh quá chừng, đối với em và anh nó ngắn ngủi làm sao.
Thế mà cũng không hưởng trọn số ngày đó nữa, cứ bị pa với mẹ cắt sẽ làm đôi không à, làm anh bùn bực mà không bik phải làm sao. Chỉ an ủi hãy cố gắng mà thôi.

Về lần này không đi đâu chơi xa đc hết tùm lum chiện nhà của anh. Nhìu khi mún đi mà kô đc cũng bùn đôi chút, nhưng nghĩ đc ở gần nhau thấy mặt nhau nghe đc hơi thở thì đã hạnh phúc rồi, đi đâu đó kô quan trọng. Đc chi ăn chung đi chơi chung rồi xem phim đã vui vẻ lắm lắm rồi.
Tối về thì đc nằm chung cái võng đắp chung cái mền ấm áp làm sao. Thế là một ngày trôi qua. Sáng 2 đứa lăng xăng tranh nhau tắm ùi anh thì lo công chiện em thì ngồi trong nhà xây, ngộ ngộ làm sao. Ngồi trong nhà muh người ta cứ hỏi là gì của nhà này, là con hay là bạn. Hem bik nói sao. Ừh thì cứ nói là em gái không à. Họ cũng tin hihhi. Em gái gì muh đi đâu cũng dính như sam vậy.
Vui làm sao...
Cũng vui nhất khi anh cười, khi anh làm mặt xấu 2 đứa cười tươi ơi là tươi. Hạnh phúc nhìu lắm. Vì 1 nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ mà...Rồi cũng có khi anh làm mặt bùn, khi anh bực bội khi anh hờn nhìn ghét lắm mà em không giúp kô an ủi đc gì em chỉ bik ngồi nhìn ùi nhìn à, tệ làm sao.

Bây giờ em về lại đây rồi, lòng 2 đứa ai cùng mang một nổi bùn xa cách. Ngày em sắp đi khóc cứ nghĩ tới sự thật là khóc, anh không cho khóc anh nói khóc xấu lắm, mà em cứ khóc rùi khóc.
Ngày em đi, em lại khóc anh cố nói chiện cho em cười anh cười nhìu lắm, nhưng em bik anh cũng bùn lắm mà kô mún để em thấy cái mặt bùn của anh đâu phải hem nè.
Chia tay có nhìu quyến luyến muh kô nói đc gì chỉ dặn dò cho nhau rùi cứ khóc. Không nói đc gì hik.
Lên máy bay rồi khóc ơi là khóc.
Tới nơi rồi gọi anh nghe tiếng khóc nữa.
Về nhà nhìn đống đồ nhớ anh lại khóc.
Nhắn tin cho anh...lại khóc.
Nhớ anh là khóc...
Chỉ có khóc xong rồi thấy đỡ nhớ anh hơn, Nhưng cái dáng người cái mùi quen quen giọng nói vang vang không thể quên đc. Cứ ngỡ vẫn còn đây còn gần rất gần đây lắm.
Bên anh cái võng thiếu 1 người còm em thiếu hơi anh kô có anh ân cần chìêu chuộng chăm sóc cô đơn lắm bùn lắm.
Em nhớ anh nhìu lắm...
Em yêu anh nhìu...
Chúng mình ráng lên nhé anh mọi chiện sẽ ổn thui...ráng chờ nhau anh nhé.
Hôn anh...

Sunday, August 12, 2007

Hôm nay bé về Finland

Hôm nay, bé Quyên về Phần Lan.
Hôm nay, cái võng chỉ còn mình anh
Hôm nay, ngày 12
Tháng 8
Hôm nay, anh buồn muốn khóc
Hôm nay, trời lạnh hơn mọi ngày
Phải vậy không?
Ly rượu buồn
Ly rượu không cay nữa
Uống mãi
Uống hoài
Nhớ mùi hương
Cái chăn, cái võng, cái mền
Còn vương chút mùi
Nhớ...
Trợt chân té
Máu chảy
Đau
Nhưng không bằng bé khóc
Lời bé
Nghe thương hơn, đau hơn
Hôm nay.
Bé về Phần Lan.

Sunday, August 5, 2007

Hôm nay là ngày 5

Bây giờ là 5 ùi
huhuhu
Còn có mấy bữa thui là phải sụt sịt ùi
không biết hôm đó bé Q ra sao heng;;)
hihi

Hẹn bé hôm nay đi chụp hình mà cũng không được
tùm lum chuyện không tên cứ xen xen
ngồi một đống
chù ụ
không làm gì được

thôi để hôm khác vậy
ai kiu chui vô cái nhà khổ này làm gì

T____T

Đêm nay lạnh nữa
lạnh cắt da cắt thịt luôn
cảm giác sợ sợ cái ngày đó cứ đến
muốn vui, ráng vui cho em vui
mà cũng không đựơc

....

Thôi, từ từ rồi tính
iu em