Navbar


New: Biggest Hiphop News in Vietnamese - DUNKARE MAGAZINE [ Click here to visit ]

Friday, February 26, 2010

Đồ Án Tốt Nghiệp - Khởi đầu hay kết thúc ?

Studio mình đang làm kết hợp với trường Le&Friends (dời về HUBcafe) tổ chức buổi nói chuyện chuyên đề này, với mong muốn chia sẻ, trao đổi cùng nhau những vướng mắc, kinh nghiệm trong vấn đề đang rất bức xúc vào cuối năm học, đó là việc làm đồ án tốt nghiệp.

Việc này bắt nguồn từ lúc cả studio đi xem buổi bảo vệ đồ án tốt nghiệp của các bạn trường STU. Vì Sang không được đi học, nên không hiểu, Sang mới đặt một số câu hỏi với anh Trãi về hiện tượng bất cập, và nhất là thường không đưa vào thực tế được của một số bài đồ án. Thì anh Trãi trả lời, đại ý là tùy quan niệm, khi người ta coi đồ án tốt nghiệp như là một bài tập cuối cùng phải làm, thì thái độ người ta sẽ nhìn nó như một đoạn kết. Còn khi người ta coi nó như một thử thách thực sự, một cơ hội thực sự, thì nó là bước khởi đầu để bạn bước ra đời.

Sang không dám chắc câu trả lời đó có đúng hay không, chỉ cảm thấy cần phải suy nghĩ kỹ hơn, và thảo luận sâu hơn, và thế là anh Trãi gấp rút vận động thầy cô, kể cả bạn bè của anh hiện đang làm trong các agency lớn nhất nhì Việt Nam, tạm gác công việc lại, để cùng tham gia vào buổi nói chuyện này, ngõ hầu, đào sâu hơn, có nhiều góc nhìn hơn về cái gọi là Đồ Án Tốt Nghiệp.


 Chương trình được tham gia miễn phí. Tuy nhiên, vì chỗ ngồi có giới hạn, chỉ khoảng từ 80 - 90 chỗ, cho nên sắp tới sẽ phải yêu cầu mọi người register, hy vọng những ai yêu thích ngành design, nhất là các bạn sinh viên, sẽ có một chỗ ngồi thích hợp để cùng thảo luận vấn đề này. Rất mong mọi người thông cảm vì hiện tại, khả năng của UPstudio vẫn còn có giới hạn.

Tuesday, February 23, 2010

Củi và lửa

Có dịp ngồi bên đống lửa, nghe sóng biển Phan Thiết rì rào, tôi với mấy anh em bạn thân cảm thấy sảng khoái lắm. Hôm nay giữa Sài Gòn ồn ào, ngồi nói chuyện nhàn nhã, thấy có nhiều thứ để nói.

Trước khi đốt lửa, tất nhiên bạn phải tìm củi, chất thành đống, và tìm một mồi lửa. Chuyện gì cũng thế. Vậy mà trước nay, tôi thường thấy người ta đòi hỏi phải có lửa trước rồi mới đi tìm củi. Không tin à? Người ta đòi hỏi họ phải thành công, thì mới bỏ tiền ra đầu tư cái này, làm cái việc kia. Người ta đòi hỏi phải có lợi ích cho họ trước, rồi họ mới làm việc cho nó. Không ai đi tìm củi trước cả.

Rồi lại nói về mồi lửa. Mỗi người chúng ta, hẳn ai ai cũng có một mồi lửa nhiệt huyết. Nhưng nếu chúng ta không chia lửa ra, không quẳng vào đống củi, mà cứ khư khư giữ trong người, thì trước sau gì, cái mồi lửa ấy cũng tắt ngúm.

Sắp tới ông anh sếp của tôi sẽ tổ chức một buổi nói chuyện, mà chuyên đề sẽ là cái đề án tốt nghiệp của các bạn sinh viên, chuyên ngành đồ họa. Câu hỏi mà ông anh trăn trở đó là "đồ án tốt nghiệp, đó là sự mở đầu, hay là kết thúc?", và nó mở đầu cho cái gì, và nếu kết thúc, thì nó kết thúc cái gì.

Ước muốn của anh, là đem về luồng sinh khí mới cho đồ họa Việt Nam, cho sinh viên trẻ Việt Nam. Giúp họ thoát ra khỏi gông cùm, và tìm về được với bản chất con người vốn có của họ. Họ phải sống và làm ra thứ như chính họ muốn, chứ không phải như xã hội muốn. Tuy nhiên, cũng như đã nói ở trên, tôi và anh cũng phải lang thang đi kiếm củi. Cũng có gốc củi to, cũng có những bó rơm, cháy dữ nhưng chóng tàn, cũng có những hòn than...

Lúc bàn về vấn đề này, tôi và anh nói nhiều đến lửa. Lửa nhiệt tình, lửa của khát vọng, lửa của tuổi trẻ, chúng tôi đang cần thứ lửa gì, và chúng tôi sẽ chia sẻ ngọn lửa này cho ai, khi ngoài kia bão tố đang vần vũ...

Repair Blogger Template

FIRST FREE SERVICE

AiEi provide this service for free. We want to help everyone feel easy and happy with Blogger. So, if you have trouble with Blogger template, like: layout is broken, or the text is not display as you want, etc... Just email your request for me.

Important! Please tell me detail, about what are you doing, and how the template look like. I need to know the last step you do with your template.

And, the best important thing is, please attach the blogger template include the request email.

This is how to get your template.

These are some Blogspot template I did before:

THIS IS FREE SERVICE, SO:
  • Just repair layout in CSS. I'm not repair your widget, or your add-ons functions.
  • I'm not a CSS guru. So, I need time. Please wait. I will send it to you.
  • It's free. It's not guarantee.

YOUR REQUEST SHOULD HAVE:
  • Your site URL, your blog address.
  • Your descriptions about the trouble(s).
  • Your email / chat to contact.

SEND YOUR REQUEST TO:
  • Email address mail@aiei.us with title: "Request to Repair Blogspot Template".
  • Remember to attach your .xml template file. Click here how to get your template.
  • Please wait for at least 24h, AiEi will contact to you soon.


If you like this service, please donate us to keep it live longer.



Thank you.

Monday, February 22, 2010

500+ Sans serif fonts for designer

More than 500 sans serif fonts...

Download link: Rapidshare

Sunday, February 21, 2010

Rảnh rỗi nói chuyện kết hôn

Nói tới chuyện kết hôn, là nói tới chuyện nam nữ thành vợ chồng. Ở đây không nói tới những trường hợp kết hôn đồng tính và luật tục lạ lùng, chỉ nói những chuyện thường xảy ra. Cách đây vài hôm, trên blog một người bạn có bài viết về chuyện bị cưỡng hôn. Thực ra cũng không thúc ép bằng bạo lực, bằng hành động, đó chỉ là việc "khuyến khích" người trong cuộc làm khác đi cái ý muốn thôi. Ngoài ra, còn bằng các biện pháp phối hợp khác như cho phép người kia tự do đến nhà, cho phép tặng quà, cho phép hầu như tất cả chỉ nhằm lấy tình cảm, hoặc giả không có tình cảm, mà người kia cảm thấy bực mình, chịu không nổi cảnh bị quấy rầy mà ừ đại cho xong.

Coi xong thì thấy hai vấn đề đáng suy nghĩ.

Ở đây tôi nói về cưỡng ép hôn nhân theo hai dạng luôn, tức là cưỡng ép phải kết hôn với một ai đó, và cưỡng ép không cho kết hôn với một ai đó. Tất cả đều là cưỡng ép.

Thứ nhất là câu hỏi nảy ra trong đầu tôi, là vì sao họ, tức là bậc cha mẹ ấy, lại làm như thế? Có nhiều lý do để giải thích, mà theo tôi, thì có lẽ mỗi gia đình sẽ có mỗi lý do khác nhau. Nhưng tôi ngẫm kỹ, thì thấy chỉ có vài lý do chính. Một là vì lỡ miệng nói ba hoa huyên thuyên trong lúc trà dư tửu hậu, đại để như "tui mà có con gái tui sẽ gả cho con anh nhé", giờ lỡ sinh con gái thật, không làm thì bị chê cười, nên đành cứng rắn mà làm. Hai là vì những suy tính, những nước cờ cần thiết để lập nên một thế trận mà ông bố hay bà mẹ, cảm thấy cần thiết cho tương lai của họ, mà thường là ngụy biện là tương lai con cái. Một số khác là do cảm thấy, đơn giản là vì họ cảm thấy thích hay không thích đứa nào đó, và họ tin rằng, con cái họ cũng sẽ phải có cảm giác đó như họ.

Trên đây là vài lý do mà tôi thường thấy nhất, và mọi người cũng dễ dàng nhìn thấy điểm chung, là các ông bố, hay bà mẹ, hay cả hai, khi cưỡng ép con mình, đều vì bản thân họ, vì danh dự, vì uy tín, vì sự nghiệp của chính họ mà thôi, mà trớ trêu, là thường đem cái lý do lo lắng cho tương lai con em ra làm bình phong.

Điểm nữa là, các "nạn nhân", thường phản kháng theo hai cách, một là buông xuôi và chịu đầu hàng. Hai là nổi loạn. Cả hai cách đều không có lối thoát, đều đưa tới đau khổ triền miên. Đó là do thiếu kiến thức về nội tâm. Tất cả, chúng ta đều được học nhiều về toán, về lý, về văn học lịch sử, nhưng lại ít được học về chính tâm hồn chúng ta. Chúng ta, những người trẻ tuổi, không được học rằng chúng ta cần gì cho tâm hồn, và làm thế nào để có điều đó.

Vậy nên, cấm đoán vẫn cứ xảy ra, cưỡng ép vẫn cứ xảy ra. Và cảnh đau khổ khóc lóc, từ người già tới trẻ con, tất cả vẫn còn xảy ra.

Thursday, February 11, 2010

Sự tàn ác trong design

Mình viết bài này, chỉ nhằm nhắn nhủ thôi, chứ không có ý đả kích ai.

Số là mình có cơ hội "tiếp quản" một thành quả lao động từ một anh chàng trong công ty. Anh này tốt nghiệp loại ưu của một trường đại học chính quy. Tất nhiên là chuyên ngành design. Khả năng, không phải là anh ta không có. Có thể nói, trong giao tiếp hằng ngày, anh ta là một người rất có duyên, và có nhiều mối quan hệ tốt.

Việc anh ta để lại một file design cực kỳ cẩu thả làm tôi giật mình. Phải chăng, trong công việc, hễ mình đã qua cái thời bị thầy cô soi mói, qua cái thời bị anh chị em, cha mẹ dòm ngó, là mình có quyền ẩu? Tôi thấy, căn bệnh này không trừ một ai. Họ quan niệm, hễ ra trường, tức là họ đã lớn, tức là không ai có quyền soi mói, canh chừng họ nữa.

Thật là sai lầm. Càng lớn, càng thoát khỏi tầm mắt của thầy cô, cha mẹ, ta càng phải tự sửa mình, càng phải giữ gìn sự cẩn thận ở một tầm mức cao hơn, tự nguyện hơn, và nghiêm túc hơn rất nhiều lần.

Tôi rất ngại khi thấy sếp tôi in trong namecard của tôi là "Designer", vì tôi quan niệm designer là một cái gì cao lắm, thiêng liêng lắm. Họ là người kiến tạo, là người làm ra một tác phẩm, chứ không đơn thuần là một anh làm thuê, ngồi cặm cụi một cách buồn tẻ như tôi. Vậy nên, tôi cực kỳ khó chịu với những thứ được làm ra một cách cẩu thả trong nghề design.

Bởi vì, khi bạn thiếu kiến thức về design, bạn chỉ làm ra một tác phẩm chưa đẹp, và người ta chỉ đánh giá thấp chính bạn. Còn khi bạn cẩu thả, bạn làm nên một con người cẩu thả, và người ta nhìn vào và đánh giá cái nghề design như một cái nghề của sự cẩu thả (mà tiền thì ăn rất mắc!)

Đó là một tội ác.

Wednesday, February 10, 2010

Sửa sang, dọn dẹp để đón Tết

Vậy là sắp qua một năm nữa, nhiều chuyện thay đổi một cách chóng mặt.
Trước tiên là công việc. Sang hiện đã chọn ngành design như là một nghề nghiêm túc để học và phát triển, vậy cho nên sắp tới, chắc sẽ nói nhiều về nghề của mình hơn.
Kế nữa là cảm giác chán nản thực tại. Một phần là vì mối nguy hiểm có thể xảy ra do sự chụp mũ, điều mà một người bình thường như mình rất sợ. Phần nữa, là vì dân trí thấp kém, khó lòng mà thay đổi. Nên sắp tới, mình sẽ không nói về những việc như trước đây mình hay bức xúc, mà thay vào đó, mình sẽ viết những thứ có ích hơn.


Bạn bè, người thân giờ cũng thưa thớt dần. Chủ trương của mình là không dùng mối quan hệ, nên bạn bè mình cũng chỉ những người bạn tâm giao, không có bạn làm ăn. Có thể như thế mình không thăng tiến tốt, nhưng mình sẽ đỡ mệt hơn. Mọi người thông cảm.

Còn chuyện gia đình, sắp tới hy vọng sẽ có nhiều tiến triển. Lúc đó sẽ báo cho mọi người vui cùng. Hiện tại vẫn đang tích cực gom góp tiền bạc để ổn định cuộc sống.

Sang năm con cọp, chúc mọi người ngày càng mần ăn dữ dằn như cọp nha. Ra vô nhà nhỏ nhớ để comments cho vui.