Dường như mình không có thói quen ở cạnh nhiều người
Trong khi mình luôn cố tỏ ra thân thiện
Thì có lẽ cái gương mặt cười gượng gạo này cũng làm người khác chán ngấy
Mình đang tự sỉ vả mình hay sao vậy nhỉ?
Không đâu, có lẽ là thật
Tôi luôn mang trong ruột một cảm giác tội lỗi
Và cũng không hiểu vì lí do gì
Tôi thích phạm tội
Haha
Có lẽ đó là cứu cánh duy nhất khiến tôi cảm thấy mình còn có ích trên xã hội này
Đó là cách duy nhất tôi có thể thấy mình tồn tại
Vì sao ư?
Thất bại
Lo sợ
Hèn nhát
Vân vân và vân vân
Mấy hôm nay em về rồi, vui ơi là vui
Rồi cũng được bên cạnh
Thương ơi là thương
Nhìn gương mặt em vui, hạnh phúc
Mình bất giác chỉ biết cười
Chả hiểu mình khùng rồi hay sao á
Cứ nhìn
Lại cười
Em vẫn thế
Đâu có khác gì đâu
"Anh cười gì vậy?"
Chả nhẽ mình nói : "Anh không biết"
Thế thì khùng thật rồi
Mình đa nghi, như Tào Tháo
Mẹ nói vậy á
Thiệt tình lúc này nghĩ lại
Mình ghen kinh khủng, có lẽ cái đó cũng là bệnh
Mình ghen với cả cái nắng cái gió
Với cả con Lili nữa
Ích kỉ thật
Ừa, kệ tui, miễn đừng đụng vào bé
Nói gì cũng được
Tự dưng sợ quá
Không biết được bao lâu nữa
Không biết đôi tay này giữ em có mỏi không
Em có vùng vẫy không
Muốn ôm chặc thật chặc vào lòng, không buông
Nhưng ngừơi ta cứ nói làm vậy không tốt
Phải cho người mình yêu tự do
Nhưng ...
Hổng muốn cho đi
Sợ bị quên
T_____T
Ghét quá
Giờ này chắc em đang ngủ
Ốm đi 2 kí rồi
Tiu rồi
Kì này lên em mắng chết
Nhưng không sao, từ mai ăn nhìu nhìu vào là lên lại kí
Nhớ cái môi, nhớ cái mặt tròn tròn, nhớ cái tóc dụi dụi
Ước gì đừng có lặp lại nữa
Mình muốn dừng lại, như vậy là quá đủ rồi
Không ao ước, không đòi hỏi gì hơn, chỉ cần bé thôi, chỉ cần vậy thôi
Hãy để tui yên
No comments:
Post a Comment
Người viết chịu trách nhiệm về những gì người đó đăng tải tại đây, vì thế Ngôi nhà nhỏ không duy trì sự kiểm duyệt comments.
Trong một số trường hợp nhất định, việc loại bỏ những comments không thích hợp nhằm duy trì một môi trường lành mạnh và thân thiện, là cần thiết tại Ngôi nhà nhỏ.