Wednesday, June 4, 2008
Còn mấy tiếng nữa...
Còn mấy tiếng nữa là mình ra sân bay rồi. Ngồi ở nhà mà nôn nao quá cứ muốn mau mau cho tới giờ để đi, cảm thấy thời gian như muốn ngừng lại vậy, chậm ơiii là chậm lun.
Ngồi đó mà cứ nghĩ lung tung, tưởng tượng cái tướng ra sân bay Tân Sơn Nhất đẩy chiếc xe nó cao hơn mình (theo lời anh nói) rồi thấy anh iu đứng đó, với bộ đồ xì-tin và chùm bóng. WoW hong biết ra sao à, lúc đó mình sẽ làm gì ta... từ từ đi tới hay chạy ùa tới ôm lấy anh iu hí hí chắc hong quá ngại chết được.
Rồi tưởng tượng ra ngày đầu tiên về sẽ làm gì nè, đi đâu nè hay là ngủ vùi trên giường...ôi thôi bao nhiêu là thứ, mà không biết có thành hiện thực được không nữa. Rồi sẽ có nhiều thứ chuyện để nói với anh nè, chắc anh cũng vậy phải hong nè.
10 tháng mới gặp lại một lần làm sao nói cho hết lời thương lời nhớ chứ.
Rồi 2 mình phải vui vui vẻ vẻ bù đắp lại những ngày xa cách nè, nhung nhớ nè, lúc nào cũng phải tươi rói nè dù có hầm hầm đi nữa, phải qúy thời gian ngắn ngủi đó nha...
Trong lòng còn có nhiều lo lắng, bồn chồn mà thui chuyện gì tới rồi tới, từ từ rồi lo, cứ vui cái thú vui trước mắt đi, không gì phải lo ngại cả. Mình không làm gì sai sợ gì trời không thương chứ.
Cố gắng lên một ngày nữa là được tay trong tay, vai kề vai rồi đó shung shướng chưa nà.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment
Người viết chịu trách nhiệm về những gì người đó đăng tải tại đây, vì thế Ngôi nhà nhỏ không duy trì sự kiểm duyệt comments.
Trong một số trường hợp nhất định, việc loại bỏ những comments không thích hợp nhằm duy trì một môi trường lành mạnh và thân thiện, là cần thiết tại Ngôi nhà nhỏ.