Navbar


New: Biggest Hiphop News in Vietnamese - DUNKARE MAGAZINE [ Click here to visit ]

Saturday, February 3, 2007

Mình là sao...

Mấy hôm nay nghe em nói bị cúp net.
Bình thường.
Hôm qua nghe em nói mai online lúc 3h vì em ít giờ quá...
Bận.
Tối lên online, chờ...
Buồn buồn...

Con người là vậy, hay chỉ riêng mình? Lúc có em thì không biết quý, chỉ khi vắng, mới thấy trống trải, mới thấy tiếc...

Em viết hai cái entry, mà giờ mới đọc. Mình viết cái chuyện kia, đâu phải muốn em buồn. Thật lòng là vậy. Mình chỉ muốn trút hết lòng mình ra, cho thanh thản... Em hiểu thật không? Hay còn đau, mà không nói...

Ngày nào lên online, cũng thấy em chờ sẵn.
Ngày nào em lên trễ. Cũng nhắn tin để khỏi chờ.
Ngày nào cũng nói thiệt là nhiều. Tưởng chừng như thế giới sắp sập rồi. Nói cho thỏa nỗi lòng...
Ngày nào ....

Giờ thì khác rồi.
Anh và em lệch nhau hơn 5 múi giờ, tức là chập sáng bên em là chập tối bên anh.
Ngày giờ chênh lệch.
Khoảng cách chênh lệch.
Việc làm chênh lệch.
Lại buồn...

Nhưng ngày xưa, anh buồn vì sợ.
Vì không biết ngày sau sẽ ra sao.
Vì không biết em sẽ ra sao, sẽ ghét bỏ, sẽ như bao người...
Vì ...

Hôm nay, cái buồn lại tới.
Nhưng cái buồn này là dành cho anh.
Anh sẽ làm gì cho em?
Anh sẽ có gì cho em?
Anh sẽ là gì của em?
Anh?
Ai?
Sẽ bảo vệ em, trước những tức tưởi.
Để em không lủi thủi.
Để không lặng im,
Hay nói một câu không theo ý muốn?

Buồn...

Nhưng em nói,
Anh buồn thì em có vui đâu!
Thiệt tình...
Thôi, anh nhìn em tự lo cho mình vậy...

Vui nhìn em...
Yêu nhiều lắm.

No comments:

Post a Comment

Người viết chịu trách nhiệm về những gì người đó đăng tải tại đây, vì thế Ngôi nhà nhỏ không duy trì sự kiểm duyệt comments.

Trong một số trường hợp nhất định, việc loại bỏ những comments không thích hợp nhằm duy trì một môi trường lành mạnh và thân thiện, là cần thiết tại Ngôi nhà nhỏ.