Navbar


New: Biggest Hiphop News in Vietnamese - DUNKARE MAGAZINE [ Click here to visit ]

Monday, March 19, 2007

Thử gửi pa mẹ....

Bây giờ con đã 16-17 tuổi chứ không còn là đứa con nít 8t hay 12 tuổi như xưa nữa để mà pa mẹ muốn kêu đi đâu là đi kêu làm gì là làm nữa, bây giờ con đủ để quyết định muốn làm gì làm.

Ngày trước pa mẹ muốn con qua bên này làm con nuôi người ta để có tương lai để sung sướng, nhưng pa mẹ có nghĩ rằng là 5 năm qua sống bên này chưa lúc nào con đc sung sướng cả.
Mới qua thì lo đi học tiếp sống với cuộc sống mới thì má nuôi lo chu toàn mọi chiện cung cấp ăn uống cho tới khi đc đi làm lúc đó mới chưa tới 14t chứ nhiêu.

Trong khi đó bạn bè cứ sáng đi học chiều về nhà cùng gia đình, còn con, đi làm muốn chết, nhìn tụi bạn đc pa mẹ mua quần áo cho tiền hàng tuần hàng tháng trong khi đó con pa mẹ kô đc tiền hàng tháng nữa cũng kô đc ai mua đồ cho hết tự lo hết, bạn bè đc pa mẹ mua cho từ cái đt, máy nghe nhạc, máy chụp hình tới vi tính điều đc mua cho xài. Còn con pa mẹ ai mua cho? Tự mua lấy đt tự mua lấy máy chụp hình, máy nghe nhạc cả cái máy tính nữa điều tự mua hết.
Tiền tiu xài cũng kô đc ai cho gì người ta nghĩ "đi làm có tiền rồi thì tự xài" tiền đóng bill đt bill net mọi thứ linh tinh khác con điều lo cả, vậy ma nuôi con lo cho con pa mẹ đc gì chưa?

Đương nhiên con pa mẹ hãnh diện rằng mọi thứ điều tự mua, tự lo, nhưng nghĩ lại đi rằng ở đây tuổi này đâu có cần phải lo như vậy chứ, còn sống vào phụ thuộc gia đình, mọi chiện con tự lo hết thì thà ra ngoài sống ở riêng thoải mái hơn nhiều chứ bên này có ai lo cho đâu, ở đây sống cùng mái nhà với má nuôi giờ coi như là chỉ lo cho có cái mái chê đầu có cái giường để ngủ, rồi ăn chứ lo đc gì.
Con của mẹ cũng kô có bạn bè đấu nhé, nhìn tụi bạn con đi chơi mà con mẹ lặc lõng, có cái đường net lên nói chiện kết bạn, liên lạc người nó yêu thương nhưng giờ thì sao, bạn bè kô có người iu ở xa, đường nét bị cắt dù tiền net con tự trả mà...con của mẹ đc gì ở bên này chứ vẫn đi làm bây giờ lại cấm kô đc về VN nhưng tiền về là của con cớ sao pa mẹ và má nuôi con kô cho về chứ.

Đi làm kiếm tiền để giành...đề giành làm gì. Gửi về cho pa mẹ lo cho tụi em nó đi học lo gia đình trả nở lo mọi lúc túng thiếu đó là trách nhiệm của một người con 16-17t chăng.
Còn con bên này thế nào túng thiếu ra sao, ăn kô dám ăn ngon mặt kô dám mặt đẹp để chi, để giành tiền đó, rồi bây giờ mọi người đói sử như thê coi đc kô cấm chiện này chiện kia, sao kô nghĩ lại pa mẹ đã làm gì cho con chưa, ở bên này có sung sướng kô, có tương lai kô.

Nói gì tới chiện học hành, cứ đổi thừa có đường net con kô lo học nhưng có bik rằng thời buổi bây giờ người ta học bằng máy tính kô chứ, uhm nói rằng muôn nó chú tâm học thì hay lắm.
Vậy có khi nào con đc điểm cao làm bài thi hay kiểm tra đc 1 câu khen của má nuôi con chưa, có bao giờ nhìn con làm bài chưa, có bao giờ giúp con trong việc học chưa, nhà trường mời hợp phụ huynh mấy năm trời, nhìn pa mẹ bạn bè đi hợp còn má nuôi mình ra sao..."ừ thì chiện kô quan trọng đi hợp làm gì", con muốn họ đi hợp để bik học lực của con ra sao...chứ cứ thấy con ngồi máy tính là nói con kô lo học. Bik gì mà nói.
Con đêm bài thi về thì kí tên cái rẹt. Kô cần bik con nhiêu điểm, con đêm kết quả cuối năm về kô cần xem qua con đc nhiêu điểm chỉ hỏi lên lớp kô. Con tức lắm ghét lắm như vậy gọi là quan tâm tới con cái trong việc học sao như vậy muh lên tiếng muốn con học tốt sao.

Còn nói gì tới chiện chăm lo, mẹ phải lo cho con khi con đủ tuổi trưởng thành, vậy khi con của pa mẹ bị bệnh hoạn ai lo cho con pa mẹ, con pa me tự lo hết, tự tiềm lấy thuốc uống có khi nhà kô còn viên thuốc, nhìn thấy biết rằng con bệnh, nhưng có 1 câu hỏi thăm nào kô, có kêu đi khám bệnh kô? Dạ thưa không, chưa hề, con pa mẹ tự lo hết đó. Thế thì có gọi là đc chăm sóc khi con dưới tuổi vị thành niên chưa, hay kiểu sống bây giờ hơn cả người trưởng thành.

Đương nhiên ở VN có nhiều người cùng lứa tuổi còn túng thiếu khó khăn hơn con, tụ lo lắng chăm sóc cho bản thân mình, nhưng có nghĩ rằng là VN khác bên trời tây này khác.
Con cũng phải đc sống như bạn bè bên này sống chứ, con cũng đc những gì mình đc chứ, cứ bắt con sống phải tuân theo quy tắt 1 cách ngộp ngạt thì đừng hòng. Cùng đừng có quá ép bức có một ngày con sẽ trở mặt ra đấy.
Khi đó đừng ngạc nhiên hỏi vì sao con pa mẹ bất hiếu, con pa mẹ không muốn đâu, nhưng mọi người dồn con vào đường cùng.

Điều cuối cùng con pa mẹ muốn nói rằng, con pa mẹ muốn đc tự do quyết định lấy cuộc sống nó chứ 5 năm qua con pa mẹ chiệu đủ mọi chiện quá đủ với con pa mẹ rồi. Giờ con pa mẹ muốn đc ra ngoài ở dù khó khăn con pa mẹ vẫn kham nổi hơn ở chung mái nhà với những người lạnh nhạt bên má nuôi con nữa. Và nếu như pa mẹ và má nuôi vẫn quyết rằng kô cho con ra ngoài ở thì mở lại đường net, còn không con pa mẹ sẽ dọn ra ngoài ở. Ở bên này dễ lắm, không sợ phải ngủ ngoài đường đâu gì con pa mẹ tính toán rồi, nếu lần này quyết định sai thì coi như 1 bài học cho người bước vào đời nhé.

No comments:

Post a Comment

Người viết chịu trách nhiệm về những gì người đó đăng tải tại đây, vì thế Ngôi nhà nhỏ không duy trì sự kiểm duyệt comments.

Trong một số trường hợp nhất định, việc loại bỏ những comments không thích hợp nhằm duy trì một môi trường lành mạnh và thân thiện, là cần thiết tại Ngôi nhà nhỏ.