Navbar


New: Biggest Hiphop News in Vietnamese - DUNKARE MAGAZINE [ Click here to visit ]

Wednesday, June 27, 2007

Đã sửa xong đường vào nhà mình

Anh đã sửa xong đường vào nhà mình rồi nè ^^
Hôm nay tức tức, vào nhà, tìm hiểu lí do tại sao change DNS đã hơn 24 tiếng mà sao cái trang nhà của mình chưa thể cập nhật được cái tên miền www.aiei.us, thiệt là tức mình.
Nhưng ngồi suy nghĩ lại, thì thấy ngộ ngộ, có gì đó không ổn ở đây, dường như có cái thừa, có cái thiếu gì gì đó.
À, thì ra là cái chữ www. <- đó là cái quan trọng. Google chỉ yêu cầu chúng ta gõ tên miền vào cái ô custom domain, nhưng không dặn ta gõ dạng gì. Hãy gõ đủ: http://www.example.com Hix, làm tới giờ mới vào nhà mình được.

Hôm nay là một ngày stress.
Chán nản, buồn bực, tất cả dường như dồn mình vào chân tường.
Mình cố gắng, nhưng chỉ cần một chút ích kỷ của kẻ khác, là có thể tất cả những cố gắng kia tan thành theo mây khói, tất cả!
Nhưng như thế không có nghĩa gì cả. Lấy giấy và bút, mình viết thật nhiều...
Cụ Vương Hồng Sển có nói, viết nhiều, người ta dễ dàng lập lại trật tự cho trí óc, cũng là cách để quân bình, để cân đối lại những cái cực đại, cực tiểu trong tâm trí mình, có như thế, chúng ta mới bình yên...

Viết, viết miên man, lại mơ màng một ngày nắng đẹp.
Nơi đó có anh, có em, có hoa có cỏ.
Tất cả thật đẹp, thật mịn.
Rồi nhớ em, nhớ thiệt là nhiều, nhưng lúc đó trang nhà chưa có vào được, nên cứ im im.
Biết làm sao giờ.
Càng nhớ, càng suy nghĩ thì lại càng lo, càng tức, càng buồn.
Thương em thì thương nhiều thiệt, nhưng mà cái tính như vậy, cái cách như vậy, không biết có sửa được trong một ngày một bữa không, hay là...

Biết diễn tả ra sao cái cảm giác lúc này nhỉ?
Khờ khờ à?

Thật tình là khờ thiệt, nhưng mà đôi khi nói ra mấy câu, chỉ muốn kí cho thủng đầu. Người gì mà thiệt tình...

Rồi mấy lúc coi bài viết, thấy tội tội. Một ngày làm hoài, không có chút giờ chơi. Đã vậy còn phải lo cho mẹ cho em. Thấy thương ghê. Mà càng nói càng tức, sao bả mắc gì không tự lo, cứ kêu hoài, dù gì người ta cũng còn nhỏ, chứ đã lớn đâu mà bắt lo hoài, làm gì còn thời giờ mà vui chơi chứ. Nhưng nói thì nói vậy, chứ làm sao kêu bé nói vậy được, khổ vậy á.

Rồi giờ biết làm sao?
Thôi cứ để bé về, rồi nói từ từ, không biết có được không nữa...
Nhớ bé lắm, giữ gìn sức khỏe nha.

No comments:

Post a Comment

Người viết chịu trách nhiệm về những gì người đó đăng tải tại đây, vì thế Ngôi nhà nhỏ không duy trì sự kiểm duyệt comments.

Trong một số trường hợp nhất định, việc loại bỏ những comments không thích hợp nhằm duy trì một môi trường lành mạnh và thân thiện, là cần thiết tại Ngôi nhà nhỏ.