ngày đầu tiên dọn ra ngoài, phải kiên cường, quyết tâm phấn đấu, quyết tâm bất chấp mọi thứ :D
Dọn dẹp cái đống đồ đạc thiệt tình là mệt, người nhỏ xíu mà sao lắm đồ thế không biết :P
Nhưng không sao, mệt một chút mà không ai dám la mắng ta nữa, giờ ta là 'chùm', ta chảnh nè :->
Ôi, tự do mới thoải mái làm sao, tự do mới thích làm sao, ta bay như chim \:D/
Dù vậy, tối nằm ngủ một mình sợ ma thấy ớn... :-S
nhưng ta cứ dặn lòng, thoải mái đi, thư giãn đi, sẽ không có gì đâu :)
Eva nó nhắc tiền nhà, úi chà, loay hoay mà hết một tháng rồi sao ta, nhưng không sao, chuyện nhỏ như con thỏ [-(
Cứ ngủ trước ùi tính sau.... ;)
Sáng ra thấy cái tờ giấy trên bàn: "Chào Queen, tao đi trước đây, chủ nhà bảo không có tiền đóng thì dọn sớm, không thôi bả mướn xã hội đen mần thịt luôn, tao xin lỗi vì không kêu mày dậy, 8h nó tới đó..."
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Trời, bà chủ gõ cửa, làm sao bây giờ... Lấy headfone ra đeo dzô, khỏi nghe, có gì nói là mình hem nghe thấy....
Bà chủ đứng ngoài nói vọng vô: "Vittu, không trả tiền đừng hòng ở yên!" Trời ơi, nghe mà mún xỉu... Xỉu liền....
Trời đất như đảo lộn, phải làm sao đây, tiền tháng này lỡ sắm cái áo có hình gấu Pooh rồi, chik ùi...
Vắt óc ra coi nào, gần tới cái hạn cuối rồi, không lẽ chỉ dọn ra một tháng đành quay về, không thể như thế được, mất mặt lắm, suy nghĩ coi nào...
Có ai cứu tui không nào??? AAAAA .... Có ai không ????? Cho tui vay ít tiền. ....
Vô vọng........................
Đêm đó, là một giấc ngủ khó nhọc, lật sổ sách ra cân đối chi tiêu, thấy thâm hụt nhiều quá, phen này tiêu chắc.... Nhưng trong giấc ngủ, ông bụt hiện ra chỉ mình cách đối phó >:) ...
Sáng ra núp trong nhà, chờ bà chủ bước vào, mình không khóa cửa, mở cửa phòng hé hé, cho bả tưởng mình còn trong đó... Kế hoạch hoàn hảo, có tiếng chân người, mở cửa, chơi nè!....
Trời, thật là ác mộng, dì với ông tây ghé thăm tính cho mượn tiền, mà muốn làm mình bất ngờ nên không lên tiếng, hix, giờ ổng bả mỗi người một cục u giữa trán, không thèm cho mình mượn tiền lun, dù cho mình có giải thích cách mấy... Họa vô đơn chí mà... :((
Đời mình kể như tiu, cái bàn - vũ khí cuối cùng đã bị vỡ tan tành, giờ không còn gì trong tay cả, giang hồ thì đang đến.....
Heh eh eh eheee, bé iu thấy anh iu làm đạo diễn hay hem :))
Dọn dẹp cái đống đồ đạc thiệt tình là mệt, người nhỏ xíu mà sao lắm đồ thế không biết :P
Nhưng không sao, mệt một chút mà không ai dám la mắng ta nữa, giờ ta là 'chùm', ta chảnh nè :->
Ôi, tự do mới thoải mái làm sao, tự do mới thích làm sao, ta bay như chim \:D/
Dù vậy, tối nằm ngủ một mình sợ ma thấy ớn... :-S
nhưng ta cứ dặn lòng, thoải mái đi, thư giãn đi, sẽ không có gì đâu :)
Eva nó nhắc tiền nhà, úi chà, loay hoay mà hết một tháng rồi sao ta, nhưng không sao, chuyện nhỏ như con thỏ [-(
Cứ ngủ trước ùi tính sau.... ;)
Sáng ra thấy cái tờ giấy trên bàn: "Chào Queen, tao đi trước đây, chủ nhà bảo không có tiền đóng thì dọn sớm, không thôi bả mướn xã hội đen mần thịt luôn, tao xin lỗi vì không kêu mày dậy, 8h nó tới đó..."
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Trời, bà chủ gõ cửa, làm sao bây giờ... Lấy headfone ra đeo dzô, khỏi nghe, có gì nói là mình hem nghe thấy....
Bà chủ đứng ngoài nói vọng vô: "Vittu, không trả tiền đừng hòng ở yên!" Trời ơi, nghe mà mún xỉu... Xỉu liền....
Trời đất như đảo lộn, phải làm sao đây, tiền tháng này lỡ sắm cái áo có hình gấu Pooh rồi, chik ùi...
Vắt óc ra coi nào, gần tới cái hạn cuối rồi, không lẽ chỉ dọn ra một tháng đành quay về, không thể như thế được, mất mặt lắm, suy nghĩ coi nào...
Có ai cứu tui không nào??? AAAAA .... Có ai không ????? Cho tui vay ít tiền. ....
Vô vọng........................
Đêm đó, là một giấc ngủ khó nhọc, lật sổ sách ra cân đối chi tiêu, thấy thâm hụt nhiều quá, phen này tiêu chắc.... Nhưng trong giấc ngủ, ông bụt hiện ra chỉ mình cách đối phó >:) ...
Sáng ra núp trong nhà, chờ bà chủ bước vào, mình không khóa cửa, mở cửa phòng hé hé, cho bả tưởng mình còn trong đó... Kế hoạch hoàn hảo, có tiếng chân người, mở cửa, chơi nè!....
Trời, thật là ác mộng, dì với ông tây ghé thăm tính cho mượn tiền, mà muốn làm mình bất ngờ nên không lên tiếng, hix, giờ ổng bả mỗi người một cục u giữa trán, không thèm cho mình mượn tiền lun, dù cho mình có giải thích cách mấy... Họa vô đơn chí mà... :((
Đời mình kể như tiu, cái bàn - vũ khí cuối cùng đã bị vỡ tan tành, giờ không còn gì trong tay cả, giang hồ thì đang đến.....
Heh eh eh eheee, bé iu thấy anh iu làm đạo diễn hay hem :))
=)) úi trời ui.....
ReplyDeleteBé chưa có dọn nữa muh đã có kịch bản , có đạo diễn hết rồi ...
Thế nào làm sao bé dám dọn chứ nè, anhS ác quá à,
Nếu hem có tiền trả tiền nhà, fone về kêu anhS trả gìum ;))
>:D< Iu quá à, viết hay lắm á, mấy cái hình biểu tượng nhìn mắc cười quá chừng, cái này muh dịch ra tiếng anh cho Eva coi chắc nó cười chik mất quá.
Đang uống nước muh đọc nó, cười quá chừng sặc nước muốn chik lun á ...hihihihi
:-*