Navbar


New: Biggest Hiphop News in Vietnamese - DUNKARE MAGAZINE [ Click here to visit ]

Sunday, September 30, 2007

Quyết định nghiệt ngã


Lỗi lầm ai cũng mắc phải. Nhưng không ai lại có thể nhìn thấy nó tệ hại đến như thế nào!

Thư gửi con yêu

Con gái thương yêu của mẹ,

Mẹ muốn nói với con thật nhiều điều, dù biết rằng mọi việc đều không thể thay đổi. Những lỗi lầm mà mẹ đã phạm để giờ đây, tâm can mẹ dày xé từng giây, từng phút. Con ra đời là hậu quả của một lần lầm lỗi – một lỗi lầm không cho phép mẹ có thể tha thứ cho mình được.



[ nhấn vào đây để xem tiếp ]



Con biết không, ở tuổi mười lăm, mẹ đang là sinh viên năm hai của trường Trung học Dòng và là một thành viên của Tổ chức từ thiện xã hội Quốc gia. Mẹ từng là một đứa trẻ ngoan ngoãn. Mẹ cũng thường tham gia chơi bóng và các cuộc chạy việt dã. Mẹ khát khao để trở thành một bác sĩ. Khi đó, nếu một ai bảo mẹ rằng ở tuổi mười lăm, phụ nữ đã có khả năng mang thai, mẹ sẽ cãi ngay họ bị điên. Tại sao ai lại làm điều ngu ngốc thế cơ chứ? Và thật khó để tin, nhưng điều đó đã xảy ra với chính mẹ!

Ngày 11 tháng 10 năm 1997 là ngày con chào đời. Mẹ ngắm nhìn con và hạnh phúc biết bao, con gái mẹ thật xinh xắn làm sao! Cảm xúc dâng tràn, cái cảm giác mà mẹ chưa từng bao giờ như thế. Mẹ yêu con khó có thể diễn tả bằng lời. Mẹ nhìn con ngủ mà trong lòng thật đau đớn vì biết rằng mẹ chẳng thể nào dành cho con mọi thứ con cần và xứng đáng được hưởng. Mẹ thật tệ phải không con yêu? Từ vật chất đến tinh thần, từ thể chất đến tâm lý, mẹ không đủ khả năng làm mẹ. Và mẹ biết phải làm gì lúc này. Gạt nước mắt, mẹ quyết định làm điều mà mẹ cảm thấy rằng tốt nhất cho con: cho con nuôi.

Đặt con sang cánh tay của mẹ nuôi là một việc hết sức khó khăn, một việc làm thật đau đớn. Tâm hồn mẹ như bị dày xéo. Dù mẹ vẫn còn được gặp gỡ con nhưng vết thương lòng vẫn còn đó. Mẹ có thể cảm nhận được nó day dứt mẹ mỗi ngày mỗi khi nghĩ về con. Mẹ chỉ hy vọng rằng, khi lớn lên, con sẽ hiểu được mẹ yêu con nhiều như thế nào. Mẹ yêu con hơn bất cứ thứ gì trên thế gian này.

Mẹ cũng sẽ không được ở bên để nhìn thấy những bước chân đầu tiên hay được nghe những chữ bi bô đầu tiên con tập noí. Mẹ sẽ không chụp được cho con bức hình ngày đầu tiên con đến trường. Khi con khóc đòi mẹ, mẹ cũng chẳng phải là người mẹ con mong muốn. Trong lòng, mẹ biết dù mẹ đã có lựa chọn đúng đắn, nhưng bằng cả tất cả tấm lòng người mẹ, mẹ chỉ ước một điều là: mẹ đã không phạm sai lầm để bị buộc phải có một chọn lựa đau lòng ấy!

Mẹ mãi yêu con, con yêu của mẹ!

Kristina Dulcey

THUÝ HOA dịch




No comments:

Post a Comment

Người viết chịu trách nhiệm về những gì người đó đăng tải tại đây, vì thế Ngôi nhà nhỏ không duy trì sự kiểm duyệt comments.

Trong một số trường hợp nhất định, việc loại bỏ những comments không thích hợp nhằm duy trì một môi trường lành mạnh và thân thiện, là cần thiết tại Ngôi nhà nhỏ.