Navbar


New: Biggest Hiphop News in Vietnamese - DUNKARE MAGAZINE [ Click here to visit ]

Sunday, January 4, 2009

7 kỳ quan của thế giới của anh Sang

Bữa nay đọc blog, tự nhiên thương "tục tưng" ghê luôn. Nhìn kỹ lại thì nhà nhỏ dạo này không có chút tình cảm nào hết, suốt ngày bận bịu, rồi đi làm, rồi gặp vội vội vàng vàng, thiệt là bực mình. Thôi, từ giờ làm gì thì làm, cũng dành ra một góc nhỏ nhỏ trong nhà, để hú hí tâm sự chứ, phải không nè?

Thấy thiên hạ bình chọn kỳ quan thiên nhiên quá chừng, rầm rộ nữa, anh Sang cũng làm một cái bình chọn cho AiEi mới được.

Kỳ quan thứ nhất: Em cười.
Mỗi khi thấy em cười, thì nắng trên trời, ôi thôi còn phải dịu lại, đừng nói chi đến cái gắt gỏng của anh Sang. Cũng có khi giận, biểu cười lên, cũng nhe răng ra... Cái đó hong xếp vào cuộc bình chọn này nha.

Kỳ quan thứ hai: Em ngủ.
Sao thích nhìn em nằm im lìm, và say sưa trong giấc ngủ đến thế. Nhớ cái lần ở ga Nha Trang chờ tàu về Sài Gòn, em mệt quá dựa lên ngực anh mà ngủ, làm anh có cảm giác mình như một chiến binh hoàng gia vậy, dù có liều mạng cũng phải đảm bảo bình yên cho nữ hoàng...

Kỳ quan thứ ba: Em lựa đồ.
Cái này mệt thiệt, thiệt luôn á. Hễ đi mua sắm gì đó, là y như rằng em lựa, em chọn. Em đi tới, đi lui. So sánh giá cả, rồi kỳ kèo. Em nói "Tui nghèo, tui phải hà tiện..." Trời, nghe mà não ruột hong. Cứ đứng nhìn em đi qua đi lại thôi, tự dưng thấy mình vô tâm, mình hoang phí làm sao. Nên thích thì thích, mua gì cũng ráng chờ em đi mua cho chắc ăn, he he.

Kỳ quan thứ tư: Em khóc.
Ờ, đụng cái này mới cực nè. Năn nỉ ỷ ôi, ôi thôi bao nhiêu công lực tu hành bấy lâu, nay phải đem ra xài hết. Hết chiêu "Năn nỉ thần công", tới chiêu "Hứa hẹn bí pháp", đôi khi phải chơi chiêu cuối "Ừ, Muốn Gì Cũng Được" Tâm pháp thì em mới chịu ngưng. Mà mình cũng ác thiệt, lâu lâu phải nhìn em khóc một lần mới hả dạ, không thì thấy nhớ nhớ làm sao...

Kỳ quan thứ năm: Em năn nỉ.
Chứ sao, cũng phải có lúc anh Sang lên giá chứ. Ui thui lúc đó bé Quyên làm con thỏ nè, làm con chuột nè, rồi lăng xăng nè, năn nỉ nè, nhìn thương ơi là thương. Mừ mình phải tranh thủ, lâu lâu được một lần mừ....

Kỳ quan thứ sáu: Em rầu.
Lâu lâu có chuyện, bé Quyên lại thở dài: "Haizz, rầu quá..." Lúc đó cái mỏ chu ra, cái mặt bí xị dài ra, còn con mắt thì nhâu nhâu lại, nhìn tếu quá chừng. Mà đâu dám cười, cười bé giận luôn sao. Phải rầu theo, rầu theo...

Kỳ quan thứ bảy: Là Em.
Bé Quyên hễ thấy chụp hình là làm dáng nè. Cười tươi ơi là tươi. Có khi quậy lắm, giả chết nằm lè lưỡi dưới đất. Nhớ có lần ở bãi biển Phan Thiết, em mặc đồ nhìn ngố không chịu nỗi, anh cứ chọc em là nhóc bán đậu phọng (ở bãi biển có nguyên một đội quân nhóc nhóc vậy luôn á). Thích nhìn em đứng đó, chỉ đứng thôi. Cái tướng nhỏ nhỏ, cái mặt tròn tròn, hễ thấy anh Sang nhìn lâu thì nhăn nhăn cái mặt: "Nhìn cái gì?" Khổ, sao mà yêu thế....

Đây là kỳ quan thế giới của tui - Bé Quyên.

Năm mới rồi, mà anh Sang cũng chưa làm được gì ra hồn cho mình hết. Chỉ biết ráng ráng ráng an ủi nhau thôi, phải không em. Rồi mình sẽ ổn thôi mà. Tục tưng của anh. Năm mới vui vẻ, khỏe khoắn trẻ trung, tràn đầy eo-rô luôn nè.

P/S: Bài này viết cho người tui "shương", ai coi dị ứng ráng chịu, hihi.

No comments:

Post a Comment

Người viết chịu trách nhiệm về những gì người đó đăng tải tại đây, vì thế Ngôi nhà nhỏ không duy trì sự kiểm duyệt comments.

Trong một số trường hợp nhất định, việc loại bỏ những comments không thích hợp nhằm duy trì một môi trường lành mạnh và thân thiện, là cần thiết tại Ngôi nhà nhỏ.