Navbar


New: Biggest Hiphop News in Vietnamese - DUNKARE MAGAZINE [ Click here to visit ]

Friday, January 16, 2009

Chỉ tại chú Bút Bi

Bữa nay lang thang, gặp câu chuyện vui, đăng lên cho bà con coi. Chuyện này bên mục "Chuyện thường ngày" của báo Tuổi Trẻ Online. Không biết ai giữ mục này, và người giữ mục này có "bị làm sao" không, vì họ viết hay quá, nhột quá. Tui đã từng cố tìm hiểu, nhưng "Bút Bi" vẫn là cái tên bí ẩn...

Có thể Tuổi Trẻ đang bị thương khá nặng, sau cú đánh quá ư là tàn bạo của lũ "khựa", nhưng tui tin rằng, Tuổi Trẻ, sẽ mãi mãi là ngọn cờ đầu, trong cái gì đó thì ai cũng biết rồi. Nói nhiều tui e tui bị phiền. Bà con thông cảm.

Mà cũng có khi mình mơ cao, chắc gì có người vào coi mấy bài viết kiểu như thế này...

Thôi, coi cho vui cái đi, rầu làm gì heng bà con ^^
Chuyện thường ngày: Không tin chuyện cũ
Năm 20xx. <-- Nguyên gốc là 2040, mà mình nghĩ chắc lúc đó cũng chưa được đâu, nên xx cho nó chắc ăn.

TT - Thành phố rợp một màu xanh. Bản tin từ công an khuyến cáo những phụ huynh có con nhỏ hiếu động phải đi kèm với trẻ khi đi vào công viên hoặc vườn bách thú bởi có thể bị lạc do địa hình rộng hàng ngàn hecta nơi đây. Cầu Thủ Thiêm và đại lộ đông - tây trở thành điểm đến nổi tiếng của du khách trên toàn thế giới.

Đường phố phẳng lì và ai cũng lăm lăm chiếc khăn tay, sẵn sàng khạc nhổ vào đó chớ kiên quyết không “phù” xuống đường. Một vài “lô cốt” đào đường làm từ thời cuối năm 2008 được giữ lại, gắn biển di tích lịch sử. Mấy rạp xinê vắng tanh vì bọn trẻ hễ có tí thời gian rảnh là phi ngay vào thư viện hoặc bảo tàng nghệ thuật.

Một nghề mới dành cho những người về hưu là dạy tiếng Việt cho bọn trẻ, vì chúng giao tiếp bằng tiếng Anh, nhiều đứa sử dụng tiếng Việt kiểu nấc cụt hoặc giống như sinh viên nói tiếng Anh thời năm 2008. “Hội bảo vệ tiếng mẹ đẻ” được thành lập và liên tục có những bài diễn văn mạnh mẽ chỉ trích việc quá chú trọng dạy tiếng Anh trong trường học.

Chiều thứ bảy hằng tuần, ở quảng trường thành phố có các nhóm thiện nguyện làm công việc kể chuyện quá khứ cho công chúng trẻ. Các nhóm diễn giả say sưa kể chuyện sự tích cầu Thủ Thiêm, đại lộ đông - tây, sự tích “lô cốt”, câu chuyện chiến dịch văn minh đô thị hoặc xẻ thịt công viên... Nhiều tiếng “ồ, à”. Nhưng có một nhóm người trẻ lắc đầu nguầy nguậy: ”Xạo, có cái thời như thế thì ai mà sống nổi!”.

BÚT BI
Cứ nhìn chữ ký "Bút Bi" là mình lại nhớ tới hồi còn nhỏ, hình như lớp 5, hay lớp 6 gì đó. Thời đó mình hăng say và yêu "nước" dữ lắm ( Một thời gian dài tui lầm "nước" với "cá", cũng như lầm "rừng" với "cọp" vậy, nên chữ nước phải bỏ vô ngoặc kép.)

Rồi tình cờ mình thấy mục Chào buổi sáng (không nhớ rõ) của chú Bút Bi, tự nhiên thấy lạ.

Lạ là vì, sao chú toàn nói ngược không à. Cứ ngẫm mãi, ngẫm mãi...

Tới giờ thành ra hư hỏng, suốt ngày đi nói ngược lại. Chuyện người ta khen đáo khen để, là vĩ đại, là đỉnh cao trí tuệ như thế, mà mình cứ nói người ta ... Ý mà bực thiệt ta, sao cái tật nói nhiều hong bỏ ta. Hết nói bậy giờ thành ra nói nhiều. Nhiều tật xấu dữ ta.

Chỉ tại chú Bút Bi hết đó.

No comments:

Post a Comment

Người viết chịu trách nhiệm về những gì người đó đăng tải tại đây, vì thế Ngôi nhà nhỏ không duy trì sự kiểm duyệt comments.

Trong một số trường hợp nhất định, việc loại bỏ những comments không thích hợp nhằm duy trì một môi trường lành mạnh và thân thiện, là cần thiết tại Ngôi nhà nhỏ.